Sở thiếu giới thiệu cho ba đồng chí của mình tới coi đua ngựa,lâu rồi anh không cá độ rồi, có chút ngưa ngứa.Anh cười gian xảo, mở miệng rủ cá cược”Ba vị thiếu gia chơi cá không, xem con ngựa nào mình chọn về đích trước thì người thắng sẽ yêu cầu ba người thua mỗi người một điều.Sao nào,sao nào?”.
{Nhắc nhẹ: Trẻ ngoan không nên chơi cá cược với những đứa vẻ mặt có chút gian, những đứa ấy luôn sẵn sàng giở trò với mình bất cứ lúc nào}
Lục Quân khinh bỉ, liếc Sở Thiên Mặc “Cứ tưởng Sở thiếu đã rửa tay gác kiếm, nào ngờ chỉ là chờ đợi thời cơ tới, thật không thể suy nghĩ tốt về cậu được”.Cảnh Luân gật đầu nói thêm “Đúng vậy, tôi còn nhớ ba tháng trước Thiên Mặc cậu phải dâng hai chiếc xe mình thích, một căn biệt thự nghỉ mát cho Việt vụ cá cược “.
Sở Thiên Mặc không đáp trả được, đó là sự thật, ăn chơi cá cược ăn sâu vào máu rồi muốn né muốn kiêng cũng không được, cười trừ ” Rồi rồi, quyết định vậy đi, bốn người chúng ta vào thôi”
Trong trường đua ngựa
Bốn người đàn ông đi nối đuôi nhau tìm chỗ thích hợp ngồi xuống,Sở thiếu vừa đặt mông xuống đã chỉ ngay con ngựa nâu số 6.Lâm Việt nhăn mày”Chọn lẹ như vậy là có vấn đề, chọn con khác cho tôi,cậu đừng hòng chơi ăn gian, cậu biết trước con ngựa đó sẽ thắng chứ gì”.
Sở thiếu mặt nhó, chu môi chọn con ngựa số 7.Bên ngoài giả bộ tiếc nuối, bên trong như mở hội xuân, đánh lừa ngoạn mục.Thật ra con ngựa số 7 mới là vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-lai-thay-nguoi-thuong/149891/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.