Tô Hân thất tình, cả ngày ngồi ở ký túc xa không ra khỏi cửa.
Ngày hôm sau Chu Tự đến bệnh viện xem tôi, dưới mắt có quầng thâm nhàn nhạt. nắm lấy tay tôi nói xin lỗi, tôi nhắm mắt giả vờ ngủ.
Sau khi xuất viện Chu Tự đặc biệt săn sóc tôi, mỗi ngày đưa đồ ăn đưa thức uống, giờ đi học hay tan học cũng ở bên cạnh tôi, đại khái dành dành hết thời gian ở trên người tôi, có lần trong giờ thể dục, kỳ kinh nguyệt của tôi đột nhiên đến sớm, đau bụng đến nói đứng không vững, không biết bạn cùng phòng nào nhắn tin cho Chu Tự, lúc hắn chạy tới trên trán mồ hôi nhễ nhại, sau đó bế tôi lên chạy vào bệnh xá.
Tỉ mỉ chu đáo chuẩn bị các loại miếng dán giữ nhiệt, nước đường đỏ, thuốc giảm đau cho tôi.
Tôi biết rằng hắn đang cố gắng hàn gắn vết rạn nứt giữa hai chúng tôi.
Tâm trạng Tô Hân không tốt, sẽ tìm đủ loại lý do để ở cùng một chỗ với chúng tôi, ban đầu là khi ăn cơm cùng nhau, sau đó mỗi lần tôi và Chu Tự đi ra ngoài cô ấy cũng đi theo.
“Uẩn Uẩn, tớ sẽ không cướp Chu Tự của cậu, tớ không thích anh ấy.”
“Tớ chỉ coi anh ấy là anh em thôi, tớ thích anh ấy, tớ đã không làm mai cho hai người các cậu.”
Có lúc cô ấy cũng sẽ tức giận vì Chu Tự cho tặng quà cho tôi mà không tặng quà cho cô ấy, sẽ làm nũng nói:
“Chu Tự, anh thấy sắc quên bạn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-lai-gap-duoc-nguoi/3031007/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.