Mạc Thiệu Khiêm chuyển vào nơi kế bên Đồng Khiết.
Anh quan sát cô cả nửa ngày, thấy cô không có xu hướng định tự sát thì không nhịn được thở phào một hơi. Sau đó mới buông tâm trạng thấp thỏm xuống đi xử lý những việc khác.
Hôm chuyển nhà, Dung Thâm chạy tới, biểu cảm khoa trương như phát hiện ra đại lục mới vậy, dí dỏm nói: “Này này, Thiệu Khiêm, lần này thì cậu cuối cùng cũng nghĩ thông rồi? Quyết định hồi tâm chuyển ý làm người tử tế rồi?”
Mạc Thiệu Khiêm vừa xếp đồ vừa nói, “Ừ, tôi yêu cô ấy, muốn ổn định sống với cô ấy cả đời.”
“Đúng là không giống cậu chút nào! Rõ ràng trước kia còn nói với tôi hy vọng Đồng Khiết biến mất nhanh chút để cho cậu với Đồng Tinh Nguyệt về một nhà.”
Còn chưa đợi Mạc Thiệu Khiêm cảnh cáo, Dung Thâm đối diện cửa lớn dường như thấy được chuyện gì kh ủng bố lắm, liền nuốt hết những lời định nói vào trong.
“Ôi ôi, Hứa đại tiểu thư, còn có cô Đồng, sao hai người lại ở đây, trùng hợp ghê.”
Hai người Đồng Khiết và Hứa Nguyệt đứng trước cửa, sắc mặt âm u không rõ.
Mạc Thiệu Khiêm vội vàng xoay người, gộp ba bước thành hai bước lên phía trước, chạy tới chỗ Đồng Khiết, “Đừng nghe Dung Thâm nói linh tinh, lần này anh nghiêm túc thật đó.”
“Ồ, anh Mạc, anh có ý gì vậy?” Hứa Nguyệt cười lạnh, mỉa mai nói, “Ba năm rồi không thể sưởi ấm trái tim anh, giờ lại chơi trò thâm tình sao?”
Mạc Thiệu Khiêm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-hoa-hu-vo/3392293/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.