Đồng Tinh Nguyệt mặc một chiếc váy màu trắng, đứng trước gương, ngắm nhìn bản thân một hồi.
Người phụ nữ trong gương thanh thuần, ngọt ngào, đẹp đẽ, cười nhẹ một cái liền có thể lấy được lòng thương hại của những người xung quanh.
Bố Đồng ca ngợi nói: “Không hổ là con gái của bố, xinh đẹp như vậy.”
“Như vậy được chưa? Liệu có giản dị quá không?” Đồng Tinh Nguyệt căng thẳng nói.
“Không đâu, như vậy là vừa đẹp!”
Bố Đồng khoát tay, mặt trịnh trọng, “Lần này là công tử nhà tài phiệt Ngôn thị mời con đi ăn tối, tuy nói là con phải biểu hiện thật tốt nhưng phải tìm đúng phương hướng! Hào môn đỉnh cấp như tài phiệt Ngôn thị, muốn loại phụ nữ nào mà không có? Kiểu con gái một hờ hững, dửng dưng như con, mới thể khiến Ngôn Thuần mắt sáng lên!”
“Bố đã điều tra rồi, Ngôn Thuần ghét nhất là phụ nữ trang điểm đậm, con đừng trang điểm đậm quá.”
Đồng Tinh Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu.
Sau đó mặt cô ta lại trở nên xoắn xuýt, “Bố, vậy Mạc Thiệu Khiêm phải làm sao?”
Bố Đồng bảo cô ta tiếp cận Ngôn Thuần, vậy Mạc Thiệu Khiêm chỉ có thể bị xếp lại phía sau thôi.
Bố Đồng suy tính một hồi, vỗ tay.
“Nội tình Mạc gia tuy có thể sánh với Ngôn thị, nhưng Ngôn Thuần ở nước ngoài có được thị trường rộng lớn cùng mạng lưới quan hệ bản địa, có lợi cho chúng ta. Hơn nữa quan trọng nhất là, Ngôn Thuần chưa từng có tin đồn phong lưu, lại còn chưa từng có bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-hoa-hu-vo/3392282/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.