Mạc Thiệu Khiêm ở trong phòng bệnh hai ngày với tinh thần sa sút.
Sau đó anh trở về ngôi nhà trước kia từng sống chung với Đồng Khiết.
Anh nhìn thấy tờ đơn ly hôn vẫn đang nằm yên lặng trên mặt bàn, bỗng nhiên khí huyết dồn lên não, cầm tờ giấy mỏng manh đó lên xé cho tơi tả!
Sao nhìn lại chướng mắt như vậy chứ!
Rồi đột nhiên anh ngơ ra.
Bản thân anh không muốn nhìn thấy đơn ly hôn là vì không muốn ly hôn với Đồng Khiết?
Không, sao có thể chứ, người phụ nữ đó…
Nhưng trong lòng âm ỉ có một âm thanh nói với anh rằng, anh chính là không muốn ly hôn với cô, anh đã quen với sự tồn tại của cô rồi.
Mạc Thiệu Khiêm bực dọc nắm tóc.
Rời khỏi công ty lâu quá, anh nên đến trình diện rồi.
Khoảnh khắc bước vào phòng làm việc, bỗng anh nhớ đến một thứ tương tự.
Nhẫn!
Chiếc nhẫn kết hôn đã bị anh tháo xuống, sau đó tiện tay vứt ở trên bãi cỏ.
Dưới ánh mắt ngây ra của trợ lý, Mạc Thiệu Khiêm xông ra ngoài.
Anh sốt ruột tìm khắp nơi.
Cỏ dại ở bãi cỏ quá nhiều, nhẫn quá nhỏ nên thật sự rất khó tìm.
Mạc Thiệu Khiêm tìm rất lâu, cuối cùng đứng lại trước một khóm cây, vẻ mặt âm u.
Tất cả chỗ cỏ bằng anh đã tìm qua một lượt rồi, không có nhẫn.
“Anh đang tìm gì vậy?”
Từ đằng sau truyền tới một giọng nói đàn ông hài hước.
Mạc Thiệu Khiêm bỗng quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-hoa-hu-vo/3392278/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.