Sáng hôm sau, Lâm Giai Ý cùng Vương Dịch Thành từ bệnh viện về nhà. Vừa về Lâm Giai Ý đã không màng đến sức khỏe của mình mà bắt tay vào việc. Vương Dịch Thành từ trên lầu đi xuống, thấy Lâm Giai Ý đang rửa bát, anh hỏi:
- Chưa khỏe hẳn, sao không nghỉ ngơi, xuống đây làm gì?
Lâm Giai Ý lắc đầu:
- Tôi không sao, tôi khỏe nhiều rồi. Thiếu gia cần phải ăn sáng để đến công ty mà.
Vương Dịch Thành:
- Hôm nay tôi không đến công ty, cô cũng không cần chuẩn bị đồ ăn sáng cho tôi đâu.
Lâm Giai Ý:
- Nhưng đồ ăn sáng và cà phê tôi đã làm xong hết rồi!!!
Vương Dịch Thành nhìn cô, thật sự Lâm Giai Ý không biết mệt sao?. Vương Dịch Thành trả lời:
- Cô cũng chưa ăn gì, ngồi ăn cùng đi!!!
Lâm Giai Ý trố mắt nhìn Vương Dịch Thành, hôm nay con người này kêu cô ngồi xuống bàn ăn ăn cùng hắn. Chẳng phải Vương Dịch Thành rất ghét cô sao.
Thấy Lâm Giai Ý cứ đứng đó nhìn mình, Vương Dịch Thành nghiêng đầu hỏi:
- Làm sao???
Lâm Giai Ý ấp úng:
- Nhưng…. Nhưng mà …. Chẳng phải thiếu gia….. không thích tôi ngồi cùng bàn ăn sao???
Vương Dịch Thành:
- Tôi nói cô ngồi xuống thì ngồi xuống, đừng nhiều lời!!!!!
Lời nói của Vương Dịch Thành như mệnh lệnh, Lâm Giai Ý lập tức ngồi xuống đối diện Vương Dịch Thành. Cả bữa ăn không ai nói với ai câu nào, Lâm Giai Ý đến thở còn không dám thở mạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-de-yeu-em/3392306/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.