Sáng hôm sao, tiếng chim hót trong vườn đánh thức Vương Dịch Thành. Anh từ từ mở mắt, tay xoa hai bên thái dương, mặc dù tửu lượng của Vương Dịch Thành rất tốt nhưng hôm qua quả thật anh uống rất nhiều, do đó nên sáng nay không thể không tránh khỏi được cơn đau đầu khó chịu này. Nhìn sang bên cạnh thấy Tôn Dư Trân vẫn còn đang ngủ, anh lên tiếng:
- Dậy đi.
Nghe giọng Vương Dịch Thành, Dư Trân khẽ cựa mình, giọng nũng nịu:
- Còn sớm mà….
Vương Dịch Thành bước xuống giường, không nhìn cô, nói:
- Có thể hôm nay ông nội sẽ đến, em mau rời khỏi đây đi…
Tôn Dư Trân ngồi dậy:
- Em không biết con nhỏ đó có gì tốt mà ông lại bắt anh kết hôn với nó, em đây chẳng phải tốt hơn sao…
Vương Dịch Thành:
- Ông có lý do của ông, em thay đồ đi, Liu Hàm đang đợi dưới nhà, cậu ấy đưa em về.
Nói rồi Vương Dịch Thành bước vào nhà tắm, một lúc sao anh cùng Tôn Dư Trân bước xuống nhà, nhìn thấy Lâm Giai Ý nằm co ro trên sofa, Vương Dịch Thành nói to:
- Giờ này là giờ nào rồi mà còn nằm ở đó, còn không mau thức dậy chuẩn bị bữa sáng…
Lâm Giai Ý nhíu mày mở mắt, đôi mắt có chút sưng vì khóc. Tôn Dư Trân khoanh tay nhìn Lâm Giai Ý, cười khẩy:
- Đường đường là Vương thiếu phu nhân…. Vậy mà đêm tân hôn lại ngủ sofa, đáng thương vậy sao… Lâm Giai Ý…..
Lâm Giai Ý nghe được câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-de-yeu-em/3392302/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.