Sau cuộc họp, công ty bạch Lan chính thức di dời, cô trở thành giám đốc phòng xuất nhập khẩu trực thuộc tập đoàn Bạch thị. Việc chuyển nhượng công ty cùng các dự án liên tục khiến Bạch Lan không thể nghỉ ngơi, việc đến trường cũng bị trì trệ, có những lúc Bạch Lan như bị đuối sức nằm mệt xuống bàn, suy nghĩ: “ có phải mình quá tham lam hay không? Có phải đây là điều mình thật sự muốn hay không? Nhưng chưa quá năm giây, cô quàng tỉnh dậy, tự trả lời cho chính câu hỏi của mình: mục đích sống của mình đó chính là giành lại mọi thứ, mới chỉ có chút việc mà đã cảm thấy mỏi mệt thì có xứng đáng ngời vào vị trí chủ tịch hay không? Chính suy nghĩ khiến cô ngày càng nỗ lực, càng phấn đấu quên mình.
Nhận thấy sức khoẻ của Bạch Lan dần xa sút, Đổng Khiết vô cùng lo lắng, cô không biết nên nói với ai, cô nghĩ nếu như nói với Tạ quản gia tế nào ông cũng trả lời: đó là kết quả mà con móng muốn, bây giờ kêu khuyên ngăn được ai. Quá bí bách, cô đem chuyện này nói với Tấn Nam và Thiên Nam:
- Các anh có thấy dạo này chị Bạch Lan rất mệt không?
- Không mệt mới lạ! biết bao nhiêu việc đè lên con nhỏ, nó có phải người sắt đâu mà làm lắm thế! ( Tấn Nam bình luận)
- Bởi vậy, em muốn nhờ hai anh tìm cách đây nè
Thiên Nam định mở lời thì bị cái miệng nhanh nhảu của Tấn Nam chen vào :
- Sao mà giúp được? Đó là công việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-chi-co-anh/1069671/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.