Chiều muộn, khi ánh chiều tà đang dần ló dạng, những chú chim sao một ngày mỏi mệt tìm thức ăn vội vàng trờ về ngôi nhà ấm cúng, những tán cây đầu xuân vào buổi chiều tà cũng có cảm giác gì đó mỏi mệt, những chiếc lá xanh non cúi mình như đang ngủ bị đánh thức bởi làn gió xuân tinh nghịch cũng chẳng vui vẻ đùa giỡn như đầu ngày.
Trái lại, tâm trạng con người thì vô cùng háo hức, bởi sao mấy ngày liền bận rộn, cuối cùng mấy vị công tử, tiểu thư này cũng được trở về ngôi nhà ấm áp cùng sự mỏng mỏi của cha mẹ. Ai cũng đang vô cùng hứng khởi, ngay khi hoàn thành mọi công việc dọn dẹp, các thành viên clb nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, tiến hành thủ tục checkout, rồi nhanh chóng lên xe chuẩn bị rời khỏi khu cắm trại.
Nhưng có lẽ khác, người khác nhất chính là Bạch Lan, đối với, trở về chính là phải gặp mặt những gương mặt giả tạo trong căn nhà đó, chưa kể đối với cô mà nói mùa xuân chính là mùa đem lại nhiều nước mắt cho cô. Vào cái mùa này mấy năm trước, khi đang hóa hức cùng bà trang trí nhà cửa, mong chờ ông và mẹ qua thăm, thì thay vì là gặp mặt, thứ mà cô nhận được chính là hai hủ tro cốt còn lại của hai người mà cô yêu thương nhất. khi nhận chúng, cô chỉ biết đứng chết lặng ở đó, đôi mắt mơ màng, đầu óc trống rỗng, rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mơ suốt mấy ngày liền, bà của cô cũng vì thế mà suy sụp, làm bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-chi-co-anh/1069645/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.