Dù thể xác của Bạch Lan đã rời khỏi nhưng tâm hồn của Bạch Lan vẫn còn vô cùng rối bời. Đây là lần đầu tiên cô được tỏ tình cũng là lần đầu tiên cô từ chối người khác, cô vừa cảm thấy có lỗi vừa cảm thấy có chút tiếc nuối. Cô không biết sự tiệc nuối ấy là tiếc vì tình cảm của Thiên Nam dành cho cô hay là tiếc vì thái độ của cô không đúng chuẩn mực cô luôn hành động có suy tính rõ ràng có trước có sau nhưng hôm nay thì khác từng lời nói từng câu từng chữ đều là sự bộc phát lúc đó không tính toán thiệt hơn cứ rõ ràng rành mạch mà nói với anh, cô không biết nói chung đây là lần đầu tiên cô cảm thấy buồn như vậy, trước đây lúc mới thành lập công ti, không một chút tiếng tâm nào nên việc bị các công ti khác từ chối hợp tác cô cũng chưa bao giờ buồn như vậy, liệu đó có phải chỉ là sự tổn thương thể xác còn hôm nay đó là sự đau lòng từ chính tâm hồn cô hay không....
Mãi suy nghĩ, Bạch Lan cũng không để ý việc trời đang mưa và có một người đang cố gắng che mưa cho cô, là Vân Thiên. Từ lúc cô rời khỏi, anh cứ luôn đi theo cô không một chút động tĩnh, cứ âm thầm quan sát, khi thấy trời mưa, anh vội vội vang vàng chạy về khu nhà bếp để lấy một chiếc ô cho cô, nhưng anh nhận thấy Bạch Lan không hề để tâm gì mấy nên anh đành quyết định che ô cho cô suốt từ nãy giờ. Nhờ vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-chi-co-anh/1069643/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.