khoảng gần 30 phút sau, nhóm của Tôn Dung mới lấp ló trong đám người ở phía thang máy. Vẻ mặt của hai người đều khó coi, ánh mắt nảy lửa như muốn ăn tươi nuốt sống người kia. Thấy được nhóm Bạch Lan, Đổng Khiết nhanh chóng lách qua nhóm người phía trước mà chạy vội về phía của Bạch Lan bỏ mặt cô tuổi thư còn đang loay hoay với chiếc váy của mình. vì chạy vội , Đổng Khiết vừa thở gấp vừa nói:
-sau này đừng bao giờ bắt em đi chung với cái con người ấy nữa nhé! thà bị lạc còn tốt hơn đi chung con nhỏ ỏng ẹo đó!
-từ từ, chầm chậm mà nói, uống nước cái đã!
Bạch Lan đưa chai nước khoáng về phía của Đổng Khiết, cô nhánh chóng bắt lấy, tu nước liên tục, rồi nói:
-chị không biết đâu. con nhỏ đó nói là làm chung nhưng em nói ra cái gì đều bị nó gạt phắt đi, tự chọn rồi tự mua mà cũng chẳng thèm nói với em một tiếng, vậy chẳng thà ban đầu nó tự đi một mình luôn cho rồi tách nhóm chi cho mắc công! chưa kể ban nãy em khát quá,liền mua lon coca vừa uống có vài ngụm mà bị cô ta làm đổ hết rồi còn bị bà thím lao công nói cho một hơi,đã vậy cô ta còn đổ lỗi cho em nữa chứ, bực thật mà! đi chung với tiểu thư có bao giờ em bị thiệt thòi như vậy đâu! túc chết đi được!
-được rồi, sau này chị không để em đi chung với cô ta nữa được chưa! ..à mà khoan em uống coca sao? chị đã nói cái đó không tốt mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-chi-co-anh/1069632/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.