Hoạt động bình thường vẫn cứ diễn ra, chỉ khác ở chỗ là sự kèm sát của Tôn Dung ở trường, cùng những vẻ mặt khó coi của Lâm Xuân và Tôn Bách mỗi khi Bạch Lan có mặt ở nhà, nhưng đối với một người chẳng quan tâm thế sự như Bạch Lan, nó chẳng ảnh hưởng gì là mấy,cô vẫn ung dung đi học, làm việc, thỉnh thoảng lại ngồi đọc sách hay đánh đàn để giải trí. Tạ quản gia cũng không mấy bận tâm vì dù gì ông còn hàng tá việc để làm quan tâm gì bọn tiểu nhân kia. Chỉ có mình Đổng Khiết là bày tỏ sự gắt gỏng, cô không ngừng liếc nhìn khi thấy ánh mắt xăm soi của Lâm Xuân hay nhiều lần bày trò để đánh lạc hướng mỗi khi thấy Tôn Dung lảng vảng xung quanh Bạch Lan, có nhiều lúc Bạch Lan bảo cứ kệ họ nhưng đối với một người tính thảng như ruột ngựa như Đổng Khiết thì không thể nào bỏ qua, nhiều lần như vậy Bạch Lan thầm nghĩ cứ coi là cách giải khoây cho một người lúc nào cũng hoạt náo như Đổng Khiết lúc rảnh rỗi vậy.
Cuối cùng kế hoạch theo dỗi của Lâm Xuân và Tôn Dung lại bị coi là một trò tiêu khiển trong mắt của Bạch Lan. Quả là tội nghiệp! Vậy mà họ cứ nghĩ kế hoạch đó đang diễn ra vô cùng hoàn hảo bởi vị Bạch tiểu thư kia không hề phát giác ra. Đúng là đau càng thêm đau mà!
Hai ngày trước ngày cắm trại, tất cả các thành viên của clb đều phải có mặt để tiến hành phân công công việc, chuẩn bị cho ngày cắm trại chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-chi-co-anh/1069630/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.