Bây giờ Bạch Lan mới nhận thấy sự phiền phức mà Thiên Nam mang lại cho cô. Trong suốt 20 phút,khuôn miệng của Thiên Nam chưa từng khép lần nào, anh cứ liên tục liên tục nói nào là khu hành chính, khu tự học, khu nghiên cứu của nghiên cứu sinh , khu giải trí rồi sân vận động đến nhà vệ sinh của mỗi tầng anh cũng không bỏ qua, Thiên Nam cũng không ngờ mình có thế nói nhiều đến mức ấy. Trong mắt của mọi người, anh là một học trưởng ít nói, kiệm lời, có phần lạnh lùng, người mà anh nói chuyện nhiều nhất chính là cậu bạn thân Tấn Nam và người khác giới duy nhất có thế nói chuyện với anh hơn mười câu ngoại trừ các giảng viên chính là Tôn Dung. Nhưng hôm nay, đứng trước Bạch lan- một người luôn kiệm lời đến nỗi trong từ điển của cô không có gì ngoài "ừm, vâng và cái gặt đầu", anh cứ luôn phiên và không có dấu hiệu của sự dừng lại, có lẽ anh biết rằng nếu anh không nói chuyện, bầu không khí giữa anh và Bạch Lan sẽ đầy màu u tối và trĩu nặng giống như đôi mắt ướt của Bạch Lan và anh cũng biết đậy là cơ hội để anh có thể ở bên cạnh cô lâu hơn một chút.
Tiếng chuông của tiết học tiếp theo bỗng vang lên, nó như một pha cứu bóng đẹp mắt dành cho Bạch Lan bởi cô quá mệt mỏi khi phải cứ nghe những câu rỉ rả liên tục của Thiên Nam, đến cả cô thư kí hoạt ngôn nhất trong đoàn đội của Bạch lan, Đổng Khiết, cũng cảm thấy phiền:
- May là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-chi-co-anh/1069623/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.