" Đã nói là Tôn phu nhân, Tôn phu nhân nghe.... ro..rõ..không..." vừa nói Lâm Xuân vừa ngoảnh đầu lại nhưng bỗng chốc im lặng, bởi nhận ra gương mặt quen thuộc trong bốn năm mình quan sát qua màng hình máy tính. là Bạch Lan. Mặc kệ nỗi bàng hoàng của mọi người, Bạch Lan tiếp tục: " Tôi nhớ tập đoàn này là của Bạch thị, chứ không phải của Tôn thị càng không phải của Tống thị hay Lâm thị, vậy tại sao nó lại thuộc về các người hử?" . " Tống thị là ai?" lại là vị phóng viên trẻ đó. " Là chồng cũ của bà ta chứ ai, cha của cô tiểu thư Tôn Dung kia, Tống Mạt"- Bạch Lan đáp. Lúc này, Tôn Bách mới thật sự ý thức được chuyện gì đang xảy ra, để tránh cục diện càng rối ren, ông tiếp lời: " À, Bạch Lan sao con về được? ( hướng về Bạch lan) Xin giới thiệu với mọi người, con gái cưng của tôi, Bạch Lan..." . Chưa kịp dứt lời ông lại bị Bạch Lan cướp lời: " Tôi họ Bạch" đồng thời ghé sát Tôn Bách mà nói: : " Càng không phải con ông, kẻ giết người" Vừa nói cô vừa trao một ánh mắt sắc lẹm về phía cha mình nhưng chỉ trong tích tắc để tránh ánh mắt của những tay phóng viên. Cô nhanh chóng bước lên một bậc thang, ngoảnh lại mỉm cười và trịnh trọng nói: " Chào mọi người! Tôi, Bạch Lan, cháu gái cũng là con gái duy nhất của Bạch thị, đồng thời cũng là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Bạch thị. Tôi đã trở về." Kèm theo những lời nói đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-chi-co-anh/1069617/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.