Tất nhiên nam nhân biết thứ đồ này không thể uống được.
Cậu cũng đâu phải ngu thật.Nhưng nhìn ánh mắt của Hảo Nhân như kiểu chắc chắn rằng cậu chỉ đang giả ngu thôi vậy.
Nam nhân không khỏi cảm thấy bất an trong lòng.
Cái này thật sự dễ dàng nhìn ra như vậy sao?Hay đó chỉ là nghi ngờ thôi?
Nam nhân âm thầm cân nhắc rong lòng, cuối cùng liếc sang vệ sĩ đang canh giữ bọn họ, cậu hạ quyết tâm cầm nó lên rồi đổ.
Một tiếng " Lạch cạch" chai nước bị đánh rơi.Nước xà phòng văng tung tóe trên mặt đất, đám vệ sĩ hoảng hốt quay lại và nhìn về phía họ.
Nam nhân sững sờ đứng đấy.Cậu không ngờ rằng ngay khi vừa mới đưa chai nước lên miệng thì Hảo Nhân đã hất cái chai xuống đất.
Sắc mặt của Hảo Nhân không tốt.Bởi y thực sự không hề muốn nam nhân uống những thứ này.Mấy cái nước xà phòng này có tính kiềm cao.Nếu lỡ lọt vào bụng nam nhân thì không biết sẽ gặp phải rắc rối gì nữa.
"Anh làm cái gì vậy?" trong lòng nam nhân cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó cậu cụp lông mày giả bộ ủy khuất nhìn y.
Hảo Nhân bối rối khi nhìn thấy cậu như vậy
"HE... hết mất rồi, hết mất rồi."Nam nhân tiếc nuối đống xà phòng dưới đất:"Anh đền cho tôi, anh phải đền cho tôi!"
"Quý ca!"Đột nhiên nghe thấy vệ sĩ cất tiếng chào hỏi, nam nhân giật mình.Cậu quay đầu lại, thấy A Quý đi vào bên trong vọng lầu.
Hảo Nhân bị phản ứng kích động vừa rồi của y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-dau-nhin-lai-yeu-nguoi/2054418/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.