Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
"Ba năm qua, nàng ở lại chỉ để ổn định Cổ Xích bang ư?" Trì Ngạo Dịch hỏi.
"Ừ, ta và Thi Phàm dùng hết tất cả sức lực để ổn định Cổ Xích bang." Khúc Huyễn Yên gật đầu, ba năm qua nàng rất mệt... Điều duy nhất có thể khiến nàng thả lỏng bản thân chính là ngắm hoa đào, nhớ lại những ngày tháng hai người bên nhau...
"Không thể tưởng tượng là Vương phi của ta lại có tiền đồ như thế nhỉ?" Trì Ngạo Dịch cười đùa.
"Hứ..." Khúc Huyễn Yên vừa cười vừa trợn mắt với hắn: "Sao hả? Ta không giống à?"
"Không giống..." Trì Ngạo Dịch lại cười.
"Chàng... ư..." Còn chưa kịp nói, hắn đã hôn lên môi nàng.
Hắn làm nàng ngã xuống giường, liếm láp hương thơm ngọt ngào của nàng... Vì nàng mà ba năm qua hắn không chạm vào nữ nhân...
"Ừm... Cửa còn chưa khóa đó..." Khúc Huyễn Yên nhắc nhở hắn, lỡ để người khác thấy thì không tốt.
"Nhưng mà... ư..." Vẫn không kịp nói xong, miệng của nàng đã bị Trì Ngạo Dịch chặn lại...
Đúng lúc Trì Ngạo Dịch muốn cởi vạt áo của nàng ra, cửa phòng hai người đột nhiên bị đá văng ra...
Một tiểu cô nương bước vào với vẻ đắc ý. Trì Ngạo Dịch lẫn Khúc Huyễn Yên đều ngồi dậy và xấu hổ, bọn họ nhìn qua -- Ngư Nhi!
"Mẫu thân!" Ngư Nhi dang rộng hai tay, bổ nhào vào lòng Khúc Huyễn Yên.
Khúc Huyễn Yên ôm con, oán giận mà nói: "Ngư Nhi, đã trễ thế này sao con còn chưa ngủ?"
"Mẫu thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-vuong-ki-phi/2003147/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.