Edit: Mèo con ghét ăn cá
Đến giữa trưa … Khúc Huyễn Yên thân thể đau nhức cùng mệt mỏi ngồi dậy, trong người cảm giác như rỗng tuếch, nàng than nhẹ một tiếng rồi mặc quần áo xuống giường …
Thi Phàm đã đi được thời gian dài như vậy rồi như thế nào vẫn chưa trở lại? nga cũng đúng cho dù trở lại cửa đóng cũng không dám xông vào bởi vì Thi Phàm biết là Trì Ngạo Dịch đang ở đây.
Thùng thùng thùng … có tiếng gõ cửa
“Vào đi” Khúc Huyễn Yên nói.
Cửa cũng không có mở, Khúc Huyễn Yên đành phải nhắc lại: “vào đi”.
Cửa mở chậm chậm, người vào là Trữ Thi Phàm nàng đi cúi đầu như tiểu hai tử làm sai chuyện gì, trong tay cầm kẹo hồ lô giơ lên trước mặt Khúc Huyễn Yên có chút khẩn trương nói: “tỷ tỷ, kẹo hồ lô”.
Khúc Huyễn Yên tiếp nhận kẹo hồ lô kỳ quái nhìn Thi Phàm hỏi: “ngươi làm sao vậy?không thoải mái sao?”
“Không, không có tỷ ngươi nhanh ăn đi!” Thi Phàm lắp bắp nói
“Nga, không được có phải hay không có người khi dễ ngươi?” Khúc Huyễn Yên xem nàng ấp úng bộ dáng trong long không biết tại sao lại có một loại cảm giác kỳ quái.
“Thật sự không có, tỷ ăn đi” Trữ Thi Phàm tránh né câu hỏi của nàng.
Khúc Huyễn Yên xem nàng chính là không chịu nói đành phải cười một cái ăn xong kẹo hồ lô.Kẹo hồ lô cho nàng một loại cảm giác quen thuộc như ở Cổ Xích, thời điểm này nàng thường xuyên kêu hạ nhân đi mua về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-vuong-ki-phi/2003066/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.