Edit: Mèo con ghét ăn cá
Trên đường đi vào đại lao, nàng vừa đi vừa suy nghĩ chắc là trong đại lao sẽ âm u lạnh lẽo,bốc mùi cổ quái, nơi này là nữ lao tù (nhà tù nữ) bên trong liệu có mấy con quỷ nữ tóc tai bù xù, các nàng ấy liệu đều có là điên rồi la hét!!! Khúc Huyễn Yên cảm thấy có chút sợ hãi.
“Vương phi vào đi thôi”. Thị vệ mở cánh cửa nhà lao.
“Uhm”. Nàng gật đầu liền đi vào, nàng quan sát hết thảy cái nơi đáng sợ này, bên trong nhà tù này cũng có người,bởi vì các nàng ngồi gục đầu hơn nữa nơi đây thật tối nàng căn bản không thấy rõ các nàng ấy trông như thế nào. Nàng ngổi xổm xuống cuộn mình …a … Nàng đường đường cổ xích đại tiểu thư, thân lại là Vương phi cư nhiên lại đã rơi vào tình trạng này! Tự cười chính mình, năng lực như thế nào? Số phận! Đây là số phận! Mặc kệ cổ xích có quan hệ gì với triều đình, cha mẹ cùng ngoan vương kia có cái gì trong mắt nàng cổ xích vĩnh viễn là nhà của nàng, cha mẹ vĩnh viễn là cha mẹ nàng cũng là ân nhân cứu mạng nàng! cho nên nhất định phải bảo vệ Trữ Thi Phàm thật tốt để báo đáp cha mẹ, nếu không có cha nàng thì nàng sớm đã chết, nàng còn không biết chính mình ở thời đại nào …cha mẹ là ai … haizzzzzzzzz….. Nàng thở dài một hơi thật to, mệt mỏi dựa vào tường thiếp đi.
Vu Nguyệt Dật đi ra ngoài nhà lao liền đi hướng về chỗ Trữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-vuong-ki-phi/2003047/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.