Edit: Hứa Anh Diệp
Không đến trong chốc lát, Tịch nhi cùng các nàng bốn người liền thống khổ ngã ở thượng sảnh.
Khúc Huyễn Yên cùng Trữ Thi Phàm cùng nhau vỗ vỗ tay, lạnh lùng liếc mắt nhìn các nàng một cái, không cười.
“ Ai u, hai người kia võ công cư nhiên tốt như vậy!” Tịch nhi đến không phục.
“ A…Chủ tử còn muốn thử một chút sao?” Trữ Thi Phàm cúi người, tiếp cận Tịch nhi mà không cười, Tịch nhi sợ hãi lui về phía sau một chút, sau đó sợ hãi nói: “ các ngươi chờ, ta nhất đinh sẽ báo thù.”
“ Vậy nên ta mới không cười đâu.” Trữ Thi Phàm lạnh lùng liếc nhìn nàng một cái rồi đi đến bên cạnh Khúc Huyễn Yên nói: “ Tỷ tỷ, chúng ta trở về đi!”
Khúc Huyễn Yên gật đầu, lạnh lùng liếc mắt nhìn bốn người các nàng một cái, liến chuẩn bị cùng Trữ Thi Phàm rời đi.
Phía sau truyền đến tiếng nam âm hơi tức giận lạnh như băng: “ Đánh xong người đã muốn đi sao?”
Khúc Huyễn Yên cùng Trữ Thi Phàm xoay người nhìn về phía có người nói. Trì Ngạo Dịch! Hắn đứng phía sau Vu Nguyệt Dật.
Khúc Huyễn Yên cùng Trữ Thi Phàm phúc phúc thân nói: “ Vương gia.”
“ Khúc Huyễn Yên, ngươi làm cái gì?” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng, đôi mắt tà liếc mắt một cái, ngắm bốn người kêu lên đau đớn kia.
“ Ta……” Khúc Huyễn Yên còn chưa nói hết, Tịch nhi cùng Trà nhi, còn có bọn nha hoàn đã muốn đi lên. Tịch nhi cùng Trà nhi chạy đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-vuong-ki-phi/2003037/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.