Edit: Mèo con ghét ăn cá.
“ Uh….” Mỹ nhân trong lòng trở mình một cái. Trì Ngạo Dịch nhìn chằm chằm vào Khúc Huyễn Yên đôi mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp. Nàng.. xinh đẹp như là không tồn tại, nếu nàng không phải nữ nhân của Cổ xích, hắn liền có khả năng nhận nàng đi … Nhưng nàng vẫn cứ chính là nữ nhân Cổ Xích, là kẻ thù của hắn, cho dù xinh đẹp mê người cũng không dùng được!
Đối với hắn chính là kẻ thù! Chính là kẻ thù!.
Đứng dậy mặc vào lại xiên y, hắn liếc mắt lạnh lùng đến mỹ nhân xinh đẹp còn nằm trên giường kia, rứt khoát rời khỏi nàng. Chính là xem nàng là công cụ trả thù!
Hắn chính là muốn bảo thù nên sẽ cho nàng sống không bằng chết …! Nhất định!
Hồi lâu Khúc Huyễn Yên mở mắt ra, cảm thấy trên người đau nhức, quay lưng về phía bên cạnh vốn đã không có người … Nàng cười khổ, hắn vẫn là trả thù nàng! Chính là như vậy! Bất quá … Nàng không cần.
“Tỷ tỷ, Ngươi thế nào “ Trữ Thi Phàm đột nhiên mở cửa chạy đến giường hỏi nàng.
Xem Thi Phàm dáng vẻ khẩn trương nàng cười nói:” Ta không sao” “Ta đây thật an tâm” Trữ Thi Phàm xem ra nàng cũng không bị thương liền yên lòng.
“Về sau không cần khẩn trương như thế được không?” Nàng ôn nhu đến
“ Nhưng là tỷ, cái đó ngoan vương hận chúng ta như vậy nên ta mới lo lắng đến thế” Trữ Thi Phàm ủy khuất
“ Chẳng lẽ mỗi ngày đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-vuong-ki-phi/2003031/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.