Hơn nửa tiếng đồng hồ ở trên đài, Dung đại chưởng quỹ dù sao cũng lớn tuổi nên đã sớm chịu không nổi, nhìn qua sắc trời rồi lại nhìn xuống phía dưới thấy vẫn còn một hàng dài đang sắp xếp chờ đợi. Lão quay ra bàn bạc một chút cùng với Phượng đại cô nương mấy lão nhân bọn họ sau đó đi tới trước đài, kêu tên tiểu nhị phía dưới đánh lên hai tiếng trống làm cho tất cả mọi người yên lặng. 
Dung đại chưởng quỹ khoát khoát tay, ho khan hai tiếng, 
” Thời gian đã không còn sớm nữa, cuộc thi đấu ngoạn vật năm nay nên kết thúc tại đây đi. Thật xin lỗi các vị mang đồ vật tới nhưng chưa được giám định, hôm nay không thể xem hết tất cả được, hẹn sang năm lại tới. ” 
Lời vừa nói ra, bên dưới liền phát một trận ồn ào. 
Mọi người giống như bị hắt một bát nước lạnh vào đầu vậy, tất cả đều phát ra những tiếng kêu bất mãn. 
Chuyện như thế này cũng đã từng phát sinh tại những cuộc thi đấu ngoạn vật mấy năm trước, Dung đại chưởng quỹ đối với việc này xử lý thật dễ dàng, lão bình tĩnh lắc nhẹ hai tay, 
” Mọi người cũng có thể đem đồ vật của mình đến thỉnh các đại sư  tại nhà của họ. Ví dụ như  mang đến Thanh Dật Các, chỉ cần là thứ  tốt nhất định các chủ sẽ tự  mình xem qua, đúng không thế chất?” 
Hắn quay đầu lại nhìn Trương Nguyệt Lãng hỏi. 
Trương Nguyệt Lãng vốn được gia đình giáo dục sâu sắc, đối với việc ngoạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-vat-the-gia/2186495/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.