Trương Nguyệt Lãng bị hắn đắc ý nhào nắn khiến cả người khẽ run lên, ngay cả hô hấp cũng không thể khống chế, lông mi bất giác trở nên ẩm ướt, cố nhịn hồi lâu mới đem môi dưới đang cắn chặt buông ra một chút, khó khăn nói: 
” Không….. Không có mặc …..” (:”>) 
” Vậy phía dưới y phục của sư huynh là để trống a? ” 
Trương Nguyệt Lãng bị hắn hỏi như vậy khiến cho cả gương mặt ửng đỏ hết cả lên. Gương mặt anh tuấn lại phảng phất một chút phong tình không ngờ tới được. 
” Có phải là trống trơn hay không vậy?”  Thụy Thanh ghé sát vào lỗ tai hắn thổi nhẹ, đắc ý nhìn vành tai ôn nhuận phía dưới mẫn cảm khẽ chuyển động, mập mờ hỏi: 
” Sư huynh giỏi a? Trên đài, mỗi lần ta nhìn ngươi, ngươi đều né tránh tầm mắt của ta. Có phải hay không khi bị ta nhìn, phía dưới liền trở nên cứng rắn?” 
” Không phải…… ” Nguyệt Lãng cắn chặt răng nói. 
” Dám nói dối với ta a, sang năm cũng đừng mong trông thấy ta tại cuộc so tài ngoạn vật nữa. Sư huynh cũng biết là đối với những thứ  như  ngoạn cổ trân vật, từ trước đến nay ta đều không có hứng thú.” 
” Này …… ” 
” Mau nói sự  thật cho ta nghe đi.” 
“…….” 
” Nói hay không?” 
” Phải ….. ” 
Thụy  Thanh đắc ý cười mang theo hơi thở nóng ấm truyền nhẹ vào tai khiến cho Trương Nguyệt Lãng như  bị thiêu đốt cả người nhũn đi. 
” Nói lại sự thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-vat-the-gia/2186491/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.