Chương trước
Chương sau
Đồ cổ trân vật, thế gian hãn khí, tục xưng ngoạn vật (1),phong nhã di tình.

Tới rồi!

Ngoạn vật giới mỗi năm một lần thời gian lại đến.

Kinh thành nổi tiếng nhất Thưởng Tâm Trai vì thế đã sớm chuẩn bị xong chừng sáu, bảy tháng trước ; những lá cờ màu sắc rực rỡ làm bằng tơ lụa để trên năm chiếc xe ngựa, ngày hôm nay được dùng ở trước cửa đại quảng trường cao một trượng, chiều dài rộng quá năm trượng. Khí phách mười phần được phát động ra thể hiện rằng cuộc so tài ngoạn vật kinh thiên động địa sẽ tổ chức tại đây.

Hôm nay, đúng là ngày tốt lành để ngoạn cổ trân vật. Phải biết rằng, để ngoạn vật trân quý chẳng những phải có cơ sở tốt, còn phải có hảo nhãn lực để giám định chính xác cho mọi người. Một bức tranh chữ tại Thưởng Tâm Trai chỉ cần được người giám định ngoạn vật nói quá lên một hai câu thì không chừng giá tiền có thể tăng cao lên gấp vài lần.

Tại đây thật khó kiếm được chỗ để rao hàng buôn bán, ở nơi này tập trung đông đảo các chuyên gia giám định, có thể có nhiều đồ dởm nhưng nếu là trân phẩm thì dám chắc sẽ đạt được khẳng định.

Nhà của ngươi có gia truyền chi bảo, muốn xem xét một chút giá trị của nó như thế nào? Ngươi có bảo bối muốn bán nhưng không biết giá cả thế nào?

Đừng do dự!

Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, muốn khi khác ư? Lấy đâu ra nhiều nhân vật cấp cao của giới ngoạn vật như vậy a?

Nhìn một cái lên đài, có thể ngồi trên đấy đều là những nhân vật lai lịch bất phàm trong giới ngoạn vật ở khắp mọi nơi về đây như là: Tây Bắc Việt lão đương gia, Nam Sa Phượng đại cô nương, Giang Đông Dung đại chưởng quỹ ….

Vây ở xung quanh ba lớp lại ba lớp khách quan, đông đúc chỉ thấy toàn đầu là đầu, mọi người ai nấy đều cố rướn dài cổ hướng lên trên lôi đài.

Bỗng nhiên phía dưới vang lên một tiếng nghi hoặc.

” Không đúng a.”

” Như thế nào không đúng?”

” Nghe nói có thể lên trên đài đều là những người lão luyện trong giới cổ ngoạn, như thế nào trên kia lại có hai vị công tử trẻ tuổi a?”

” Hắc! Nghe ngươi nói như vậy ta biết chắc chắn đây là lần đầu tiên ngươi đến đây xem náo nhiêt.”

Một người bên cạnh quay đầu sang, trong lỗ mũi cười nhạt một tiếng đắc ý nói:

” Đừng có nhìn người ta tuổi trẻ, đó mới chính là người lão luyện hàng thật giá thật đấy, Thanh Dật Các đã nghe qua chưa?”

” Đương nhiên đã nghe qua rồi, Thanh Dật Các được xưng là thiên hạ nổi tiếng nhất, quyết không nhìn nhầm qua lần cầm đầu tiên “.

” Coi như ngươi còn có chút hiểu biết. Thanh Dật Các truyền qua từng thời, đứng đầu mỗi thế hệ đối với việc giám định và thưởng thức đồ vật công lực đều là nhất lưu a, xưng một câu ngoạn vật thế gia cũng không phải là quá phận đi?”

” Không quá phận.”

” Này, ngươi nói công tử kia tuổi quá trẻ a…”

Người kia chỉ lên một trong hai đạo thân ảnh tuấn lãng, một lời nói toạc ra thiên cơ:

” Chính là Trương Nguyệt Lãng người đứng đầu của một thế hệ Thanh Dật Các đó a, đừng nhìn người ta tuổi còn trẻ, chẳng những tại gia có tiếng là học vấn uyên thâm, còn từng là môn hạ của Mạc Thiên Cơ đại sư, học ba năm thành tài trở về. Nhân vật như thế ngồi trên đài, có người nào dám nói không được?”

Nguyên lai là như vậy a ….

Câu hỏi đặt ra khiến người nọ lập tức giật mình, vội lắc đầu nói:

” Không không không, đương nhiên là không ai dám nói gì rồi. Chẳng qua là, công tử  có gương mặt cực kỳ xinh đẹp kia cũng là công tử  của ngoạn vật thế gia phải không?”

” Cáp, lão huynh a, ngươi lại nghĩ sai rồi.”

Việc có thể chỉ dạy cho người đứng xem nọ, khiến người này đắc chí vô cùng, trưng ra bộ mặt ta đây so với ngươi hiểu biết hơn nhiều lắm nói:

” Cái người có hình dáng so với nữ  nhân còn xinh đẹp hơn chính là Thụy Thanh công tử, cùng ngoạn vật thế gia không thể so được. ”

” A? Vậy hắn như thế nào lại ngồi ở trên kia?”

” Sách sách, người ta là xuất thân đại thương gia, ngay cả quặng đồng mỏ thiết đều buôn bán, tiền kiếm được nhiều như  nước ngoài biển, đồ cổ trân vật nào mà hắn không mua nổi đây? Thế đời là như  vậy, kẻ có tiền mới có thể nhàn hạ, chỉ bằng đống bảo bối trong nhà, hắn cũng thừa tư cách ngồi trên kia rồi. Nói đến cũng khéo, vị công tử nhà giàu kia lại một mực cố ý đặc biệt bái Mạc Thiên Cơ đại sư làm thầy, trong ba năm tỉ mỉ học kĩ thuật ngoạn vật.”

Nguyên lai là như vậy a ………

” Như vậy hai người bọn họ chính là sư huynh đệ đồng môn rồi.”

” Cái gì mà huynh đệ? Gặp nhau lại đỏ mắt! Hai năm qua gặp mặt tại cuộc so tài đều là tranh đấu ngươi chết ta sống, một mất một còn, khiến chúng ta xem rất là thỏa mãn a. Aiz, chính là cả hai tuổi còn quá trẻ, đều là nhân vật phong thần tuấn lãng, vốn là cuộc thi so tài ngoạn vật, giám định các bảo vật, bây giờ cả kinh thành các bà các chị không hiểu ngoạn vật cũng đều đến xem, làm tắc hết cả đường, ngay cả chỗ xem cũng không có….. Đừng chen! Phía sau đừng chen lấn a …. Yêu! Trên đài đang trình diễn đồng môn đấu pháp!”

Ánh mắt mọi người trong nháy mắt tập trung hết tại hai thân ảnh tuấn dật trên đài.

————

* Ngoạn vật:  bao gồm chơi tranh, gốm sứ, thư pháp …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.