Hoà lẫn với tiếng mưa mỗi lúc càng lớn bên ngoài, bên trong phòng liên tục phát ra những âm thanh mờ ám. Tiếng va chạm xác thịt vang lớn đến chói tai, đan xen là tiếng nức nở không tròn vành rõ chữ của La Ngữ Tịch.
Trên giường, La Ngữ Tịch nằm sấp, phần hông và mông bị kéo nâng cao lên. Từ phía sau, Hạc Tư Đằng lại liên tục dùng sức chuyển động, mỗi một lần tiến công đều mạnh mẽ và sâu tận trong cùng.
"Hư... c... ư..."
La Ngữ Tịch chỉ cảm nhận được cảm giác đau thốn ở bụng dưới, nước mắt ở khoé mi cứ đua nhau chảy ra. Cô càng cố trườn người về trước, bàn tay của Hạc Tư Đằng đang nắm eo cô càng siết chặt kéo lại.
"T... ư... ư... Đằ... ng..."
La Ngữ Tịch cắn chặt răng, cố phát âm rõ chữ nhất có thể.
"Đa... u... qu... á..."
Không rõ qua bao lâu, khi cơ thể La Ngữ Tịch không trụ được nữa, giây phút sắp ngã gục bỗng bị Hạc Tư Đằng kéo dựng dậy, áp sát lưng vào trước ngực anh.
Một tay Hạc Tư Đằng vòng ôm ngang eo La Ngữ Tịch, một tay vòng ở phía trên, cổ tay anh giữ cổ cô ép ngả về sau tựa lên hõm vai anh.
Hơi thở nặng nề nam tính của Hạc Tư Đằng phả kề cận bên tai La Ngữ Tịch, cô thở dốc từng hơi, hai mắt khép hờ một nửa mơ màng nhìn trần nhà.
Động tác giao thoa thể xác của Hạc Tư Đằng nhẹ nhàng hơn, đến khi tinh thần cùng thân thể của La Ngữ Tịch chìm trong cảm xúc mê hoặc anh mang tới, động tác anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-ngoan-hoc-cach-lam-chong-em/953544/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.