Hai ngày sau, bà Hạc thăm nhà ngoại trở về vào giữa buổi sáng, ngay khi vừa bước vào cửa chính, người giúp việc đã nhanh chóng chạy đến, trên tay còn cầm theo một tập tài liệu đưa cho bà.
Bà Hạc khó hiểu cầm lấy, vừa mở ra xem vừa hỏi: “Giấy tờ gì đây? Ai đưa?”
“Dạ...” Nữ giúp việc ngập ngừng nhìn bà Hạc, e dè đáp: “Là cô Ngữ Tịch ạ, chiều qua cô ấy có đến tìm bà nhưng không gặp nên để lại cái này nhờ chuyển cho bà.”
Bà Hạc thở ra, chậm rãi lật tập hồ sơ xem, bên dưới tờ giấy trắng trơn đầu tiên, đập thẳng vào mắt bà là đơn ly hôn. Trong tíc tắc, bà Hạc lấy hơi lên, kinh ngạc không thốt lên nổi lời nào, ánh mắt dao động lướt xuống dưới.
Ở phần phân chia tài sản, quả thật La Ngữ Tịch giữ đúng lời hứa không lấy đi một đồng nào từ nhà họ Hạc, chữ ký cũng đã ký sẵn.
Đôi môi bà Hạc mấp máy, không rõ tâm tình đang vui hay buồn, chỉ thấy lòng dạ xốn xang không yên.
Người giúp việc vẫn luôn đứng cạnh, lúc này bất chợt giơ hai tay dâng lên cho bà Hạc một túi rút màu đen, cẩn trọng truyền đạt: “Cô Ngữ Tịch còn nhờ chuyển cái này cho bà, cô ấy nói sẽ giữ lời hứa, chỉ hy vọng bà có thể yêu thương cậu chủ đúng cách.”
Bà Hạc cầm lấy mở ra xem, bên trong là toàn bộ thẻ tín dụng và chìa khóa xe của Hạc Tư Đằng bị cô tịch thu hồi đầu.
Nhất thời, đầu óc bà Hạc trống rỗng không thể nghĩ ngợi gì nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-ngoan-hoc-cach-lam-chong-em/953535/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.