Trời càng về đêm nhiệt độ càng xuống thấp, lúc Hạc Tư Đằng và La Ngữ Tịch kết thúc bữa tối ra về đã gần tám giờ. Dù cho gió có thổi lạnh đến thế nào, trong lòng La Ngữ Tịch lúc này vẫn vô cùng ấm áp.
Cô có quyền phủ nhận tình cảm thật lòng của Hạc Tư Đằng dành cho mình, nhưng cô phải thừa nhận những gì anh làm đã chạm đến trái tim cô. Ngay cả một hành động nhỏ nhặt là nắm tay, cũng đã đủ để sưởi ấm cho một cảm xúc tưởng chừng luôn nguội lạnh.
Về đến phòng khách sạn, La Ngữ Tịch vừa khom lưng muốn tháo dây giày, Hạc Tư Đằng bỗng nhanh hơn một bước khuỵu xuống giúp cô cởi giày, tiện thể hỏi: "Em có muốn gác chân lên vai tôi làm điểm trụ không?"
La Ngữ Tịch nhất thời không hình dung được ý tứ trong lời nói của Hạc Tư Đằng, suốt lúc anh giúp cởi giày, trong đầu cô cố tưởng tượng về tư thế mà anh nói.
Không rõ vô tình hay cố ý, những hình ảnh đen tối lần lượt hiện lên trong đầu của La Ngữ Tịch. Thực hiện tư thế đó dù đứng, ngồi hay nằm cũng cực kỳ bậy bạ.
Sắc mặt La Ngữ Tịch bỗng chuyển đỏ rồi sang đen, theo phản xạ định giơ tay phải lên đánh Hạc Tư Đằng, nhưng kịp nhớ ra cổ tay vẫn đang bị thương nên không thể manh động.
Cởi giày cho La Ngữ Tịch xong, Hạc Tư Đằng vừa ngẩng đầu đã phát hiện suýt chút bị cô đánh. Anh nhoẻn miệng cười gian, vừa đứng dậy vừa buông lời trêu chọc: "Em tức giận cái gì?"
"Gian tặc!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-ngoan-hoc-cach-lam-chong-em/953521/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.