Trên bàn ăn, dù mộc mạc đơn sơ nhưng Hạc Tư Đằng lại cảm nhận được bầu không khí ấm cúng, khác với lúc dùng cơm với ông bà Hạc, dù ngồi chung một bàn nhưng cảm giác lại lạnh lẽo, xa cách.
Bắt đầu bữa trưa, Hạc Tư Đằng như chàng rể lần đầu ra mắt cha mẹ vợ, hồi hộp đợi cha mẹ La ăn thử đồ anh nấu.
Mẹ La uống một ngụm canh giá hẹ, không hề hay biết nét mặt căng thẳng chờ đợi Hạc Tư Đằng mà nhìn thẳng qua La Ngữ Tịch ngồi đối diện, thẳng thắn góp ý: "Nêm nếm không được sao không nói mẹ, canh nhạt như nước lã sao chồng con ăn được?"
Lời mẹ La vừa dứt, cha La ăn một miếng cá hấp xong cũng chê bai: "Cá mặn quá, ăn thế này dễ bị cao huyết áp lắm đó con."
La Ngữ Tịch gấp gáp muốn ngăn lời nhận xét của cha mẹ nhưng Hạc Tư Đằng lại nhanh hơn một bước, dưới gầm bàn chộp lấy bàn tay cô nắm chặt, vội giành nói với nụ cười gượng gạo: "Con dễ ăn lắm, không sao đâu ạ."
Chính vì không biết người nấu bữa ăn là Hạc Tư Đằng, cha mẹ La vẫn nghĩ là La Ngữ Tịch nấu mà thẳng thừng chê.
Nhìn vẻ mặt thất vọng của anh, La Ngữ Tịch cảm thấy như thể bí mật chôn giấu bấy lâu bị vạch trần, có chút gì đó vô cùng chột dạ.
Mãi cho đến lúc trên đường trở về, Hạc Tư Đằng vẫn còn bí xị ra mặt, mang những chuyện xảy ra ở nhà cha mẹ La ra bàn luận trực tiếp với La Ngữ Tịch.
"Tôi nấu đồ khó ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-ngoan-hoc-cach-lam-chong-em/953518/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.