Từ ngoài cửa Pub, La Ngữ Tịch bước vào trong quán trước ánh mắt hứng thú của bạn bè Hạc Tư Đằng. Hôn lễ của anh, họ không được ông Hạc cho phép mời đến, cho nên có thể xem đây là lần đầu tiên bọn họ gặp người vợ vẫn được hay nhắc đến của anh ngoài đời.
Người cao hứng nhất lúc này là Chí Hoành, trước mặt Hạc Tư Đằng vẫn ngang nhiên buông lời đểu: "Chưa gì đã dâng đến miệng."
Hạc Tư Đằng liếc qua Chí Hoành bằng ánh mắt khó chịu, anh đứng phắc dậy, không nói lời nào đi thẳng đến chỗ La Ngữ Tịch.
Đến gần, Hạc Tư Đằng đứng chắn trước mặt La Ngữ Tịch không cho cô tiếp tục bước vào trong. Mặt mũi anh vẫn hầm hầm khó ở, thấp giọng bất mãn: "Cô đến đây làm gì?"
Chiều cao của La Ngữ Tịch so với Hạc Tư Đằng quả thật có chút khiêm tốn, dù đã mang giày năm phân nhưng tầm mắt của cô chỉ ngang với cằm anh. Nghe thấy giọng điệu có chút quen tai này, La Ngữ Tịch không thèm ngẩng đầu đối chấp, hờ hững đáp: "Tôi có việc."
"Việc gì?" Hạc Tư Đằng lập tức hỏi ngược lại, dù không thích sự xuất hiện của La Ngữ Tịch ở chỗ này nhưng vẫn phải cố giữ thấp giọng, tránh làm lớn chuyện ảnh hưởng đến mặt mũi.
Anh cúi nhìn xuống, giọng phát ra thể hiện sự đè nén thấy rõ: "La Ngữ Tịch, kể cả khi tôi có chấp nhận cô là vợ tôi thì cô cũng không có quyền quản lý cuộc sống riêng của tôi. Tôi cũng là con người, không phải con rối để hết cha tôi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-ngoan-hoc-cach-lam-chong-em/239297/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.