Mưa dầm kéo dài, Bạch Tiêu đứng trước một ngôi mộ, trầm mặc cúi người, thấp giọng nói: "Thực xin lỗi thầy, hiện tại mới đến thăm người được."
Một tuần trước, đế quốc đã xảy ra một chuyện lớn, chuyên gia khoa học về gen trứ danh, quan giáo thụ* đã đào tạo ra vô số nhân tài tinh anh, phát bệnh tim qua đời. Học sinh ông trải rộng khắp các ngành nghề, nghe tin dữ này, sôi nổi trở về phúng viếng, Bạch Tiêu cũng là một trong số đó, nhưng đến hôm nay hắn mới trở lại Thủ đô tinh
*giáo thụ [教授]: giảng viên trong trường đại học, giáo viên trong trường đại học
Bạch Tiêu là thiếu tướng, là tướng tài trẻ tuổi nhất đế quốc, nói chính xác thì hắn cũng không phải học sinh quan giáo thụ, chỉ là khi còn nhỏ, quan giáo thụ thấy được thiên phú của hắn, vào lúc hắn gian nan nhất giúp đỡ một phen, tích thủy chi ân đương dũng tuyền tương báo*, Bạch Tiêu vẫn luôn nhớ tới lão giáo thụ thiện lương này, định có thời gian thì trở về thăm ông.
*tích thủy chi ân, đương dũng tuyền tương báo [ 滴水之恩,当涌泉相报]: ơn bằng giọt nước, cũng coi bằng suối tuôn mà đáp đền=> nhận một chút ân huệ nhỏ, phải báo đáp gấp bội
Chỉ là không ngờ tới, chuyện ngoài ý muốn sẽ đến nhanh như vậy.
Giọt mưa rơi trên vành nón màu đen, quân mũ uy nghiêm che khuất mặt Bạch Tiêu, qua thật lâu, Bạch Tiêu mới xoay người, hắn mặc quân trang màu đen, mỗi chiếc cúc đều được cài nghiêm chỉnh, trong mưa, phó quan nhìn thân ảnh đĩnh bạt* kia đang đi đến chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-nghe-loi/505396/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.