Kết thúc buổi học ngoại khóa ngoài trời Ở Phong Vân....Vũ Nam nhận được điện thoại từ nhà. Cùng Hàn Thiếu đi lên phòng hội học sinh.
" Cốc cốc " Vũ Nam Và Hàn Thiếu mặt xám lại gõ cửa khi thấy vị học trưởng kia đứng cạnh của sổ tay cầm quyển kế hoạch hội học sinh nhưng mắt lại không có đọc mà dán vào Vy Vy đang thống kê tiền quỹ.
- Ah!! hai người xong rồi à? - Vy Vy quay người lại
- Vy Vy..hôm nay lão tướng với phu nhân nhà anh vừa gọi em sang ăn cơm. Vị Bạch Nhiên học trưởng này chắc là có khả năng làm hết đống tài liệu đó đấy.
- Học Trưởng để khi nào rảnh em lại làm giúp anh nhé!
- Không có chuyện rảnh đâu tiểu thư ạ...! - Hàn Thiếu âm hiểm hững hờ phán một câu...miệng nói vài từ nhưng không phát ra tiếng, Vy Vy đọc khẩu hình là biết liền " Cô là ôsin của tôi "
" Lâm Hàn Thiếu cậu đợi đấy "
Không biết kiểu gì và cũng không biết là như thế nào Hàn Thiếu Vy Vy Vũ Nam lại ngồi vào bàn ăn nhà họ Vũ dùng bữa với sự nồng nhiệt thiết đại chu toàn của bà Vũ.
- Hàn Thiếu cậu lấy nền tảng gì để tới đây thế?
Bà Vũ:" Cái Thằng con trời đánh này!! Bạn của con mà lại cư sử như vậy là sao?"
Vũ Nam:" Bạn Của con?"
Hàn Thiếu:" Vũ Nam ăn nhiều vào "- cái bộ dạng như thể ông cụ non diễn kịch đạt đến mức Vũ Nam trở thành nhân tố " cản trở " điều tốt
Vy Vy cười thầm ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-nao-tieu-yeu-tinh/96876/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.