Giáo viên chủ nhiệm đơn giản trao đổi vài câu với bà, bà lại vuốt đầu Giang Trì, cười rất vui vẻ.
"Ối chà, nhà tôi nuôi heo nhiều năm như vậy cuối cùng cũng biết đi bới rau cải rồi."
Giang Trì nhíu mày hất tay bà ra: "Đừng nói bậy, người ta là học sinh giỏi đấy."
Tôi chỉ dám cúi đầu, chỉ cảm thấy vừa xấu hổ vừa sợ hãi.
"Con là Yêu Yêu à? Trông ngoan quá, nghe nói học giỏi lắm."
Mẹ anh ấy thân thiện nắm lấy tay tôi, quan sát tôi: "Giang Trì không ảnh hưởng đến con chứ?"
Tôi nhất thời căng thẳng vô cùng: "Dạ không thưa dì…"
Tôi tưởng sẽ bị bà chất vấn và mắng mỏ, dù sao con gái yêu sớm đối với nhiều phụ huynh mà nói, chính là không biết tự trọng.
Không ngờ, mẹ của Giang Trì lại dễ gần như vậy.
Bà chỉ hỏi tôi, Giang Trì có bắt nạt tôi không, áp lực học tập có lớn không, có sở thích gì không, v.v.
Chỉ là, khi bố tôi đến trường, trước mặt mọi người, trực tiếp tát tôi một cái.
Chửi tôi không biết xấu hổ, giống như mẹ tôi làm ông mất mặt.
Giang Trì kéo tôi đứng sau lưng anh, tôi ôm mặt, cố gắng nhịn nước mắt.
Tôi đã quen bị đánh, không cảm thấy đau nhiều, chỉ là cảm thấy, rất xấu hổ…
Khi chúng tôi còn chưa kịp phản ứng, mẹ của Giang Trì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-nao-dung-so/3630663/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.