Editor: Yu
Khuỷu tay Sơ Nịnh chống lên lồng ngực của Tần Hi, mặt cô nóng bừng, đỏ lựng lên.
Cũng may mà ánh sáng trong phòng yếu nên Tần Hi không nhìn thấy được.
Cô thử vùng vẫy một tí thì Tần Hi đột nhiên hô lên một tiếng đau, lông mày nhăn lại.
Sơ Nịnh đột nhiên nghĩ đến việc hai ngày trước anh vừa làm phẫu thuật viêm ruột thừa, không biết có phải bị cô đụng trúng vết mổ rồi hay không.
Cô vội vàng lo lắng: “Anh làm sao vậy, đau ở đâu sao? Có phải em chạm vào miệng vết thương của anh rồi không?”
Sơ Nịnh sợ lại làm anh nên trong thoáng chốc không dám nhúc nhích. Ngược lại Tần Hi lại không để ý, vòng tay ôm chặt eo của cô thêm một tí nữa: “Không phải là rất quan tâm tới tôi sao, em cứ như vậy có phải tốt hơn nhiều không.”
Sơ Nịnh cúi trên người anh, trong chốc lát không có cách nào đổi tư Tần Hiế, xấu hổ mở miệng: “Ai quan tâm tới anh chứ, mau thả tôi ra.”
“Không thả. Không phải em muốn nhìn tôi sao? Như này không phải nhìn rõ hơn hay sao?”
“Ai muốn nhìn anh chứ? Anh có thể đừng tự luyến như vậy được không?”
“Không nhìn tôi?” Lông mày Tần Hi khẽ nhích, cười như không cười: “Em tưởng tôi mù nên nãy không thấy sao?”
Nói xong, anh bỗng dưng xoay người đảo lộn vị trí hai người. Sơ Nịnh bị anh đặt ở dưới người.
Anh vừa mới tắm rửa xong, trên người mang theo mùi của nước hòa với hormone mãnh liệt của đàn ông. Trái tim của Sơ Nịnh cứ treo lơ lửng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-hon-anh/938189/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.