Editor: Hà
Ở cửa vào hẻm Vụ Hoa, Tần Hi cầm ô, liên tục nhìn ra xa.
Thấy được bóng dáng quen thuộc, anh nhíu mày đi lại đón người.---Đọc FULL tại truyentop.net---
Sơ Nịnh không cầm ô, anh thuận thế đưa ô che cho cô: “Mắc mưa rồi chứ gì, quên xem dự báo thời tiết, may mà ở đây có bán ô nên anh mua một cái.”
Tóc cô bị nước mưa xối ướt nhẹp, trên mặt cũng toàn là vệt nước, Tần Hi cười khổ, cũng có chút đau lòng: “Sao trông em nhếch nhác vậy, anh có gửi tin nhắn em không xem sao, không có ô thì gọi anh để anh đi đón em chứ.”
Anh vươn tay muốn giúp cô lau nước mưa trên mặt, Sơ Nịnh lại nghiêng đầu tránh đi, tức giận nói: “Anh còn nói vậy được à, ban đầu em đã tính hôm nay sẽ không ra ngoài, nếu không thấy tin nhắn trên wechat của anh em chạy ra đây làm gì?”
Xong còn chỉ vào bộ đồ của mình mà oán trách: “Anh xem này, ướt hết rồi!”
“Em xem em có vô lý không?” Tần Hi nhéo khóe miệng cô như phạt lỗi, chạm nhẹ vào chóp mũi cô, anh nói: “Hôm qua em nói muốn đi đu quay, còn một mực đòi sáng sớm hôm nay đi xem mặt trời mọc, giờ em nói hôm nay không tính đi ra ngoài là sao đây? Muốn cho anh leo cây à?”
Sơ Nịnh cau mày xoa xoa chỗ khóe miệng mới bị anh nhéo: “Anh đừng có chạm vào em, có biết câu nam nữ thụ thụ bất thân không hả? Hai chúng ta hiện tại chả có quan hệ gì cả.”
Nụ cười của Tần Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-hon-anh/938187/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.