EM THẬT SỰ RẤT YÊU CÔ ẤY!
“Anh, anh nói gì?” Khúc Kỳ sửng sốt, một lúc sau vẫn chưa phản ứng kịp
Trần Thiếu Ngang nhìn cô: “Hôm nay anh không định nói, chỉ là đột nhiên muốn nói.
Em cứ suy nghĩ đi, lần này không tính là lời cầu hôn chính thức đâu.”
“Hả.” Khúc Kỳ khẽ lẩm bẩm.
Ý của anh là… sau này sẽ chính thức cầu hôn cô hả?
“Phòng thí nghiệm vẫn còn chút việc, em cứ về trước đi, anh sẽ xong nhanh thôi.” Anh nói.
Khúc Kỳ lấy lại tinh thần, vội gật đầu: “Vâng ạ, anh đi đi.”
Sau khi Trần Thiếu Ngang quay lại phòng thí nghiệm, Khúc Kỳ không về nhà luôn, cô ở dưới tầng lưỡng lự một lúc lâu.
Trong đầu cô bây giờ toàn là lời nói vừa rồi của Hàn Vũ Tê: “Nếu như không có ba tôi thì anh ta làm gì có cơ hội đi châu u du học.
Nhưng mà được đi du học thì sao chứ, vẻ vang lắm hả? Thật ra lúc ở bên đó, anh ta phải sống không bằng một con chó…”
Hàn Vũ Tê nói rất khó nghe, nhưng câu nói của cô ta lại cho Khúc Kỳ một thông tin rất quan trọng.
Hai năm Trần Thiếu Ngang sống ở châu Âu không hề tốt chút nào.
Lúc anh đi châu Âu, cô đang học nghiên cứu sinh ở Đại học C, rất nhiều bài tập, thi thoảng mới video call với anh.
Anh chưa từng nói cho cô biết tình hình của mình, mỗi lần cô quan tâm hỏi han anh, anh chỉ trả lời qua loa cho xong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-hon-anh/3515363/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.