Lục Giản đi lên phòng, vừa lên đến trên lầu, có một nam sinh cầm điện thoại mang theo vẻ mặt sầu thảm chạy nhanh về phía này, suýt chút nữa đã đụng phải Lục Giản.
"Hi, Lục Thần..." Nam sinh kia vỗ vai anh một cái, rồi vội vàng tiếp tục chạy xuống dưới phòng thì bị Lục Giản gọi lại:
"Đồ của cậu làm rơi sao?" Anh chỉ chỉ giấy trên mặt đất.
Nam sinh kia hốt hoảng hô một tiếng, lập tức nhặt tờ giấy dưới đất lên, "Tôi phải dựa vào tờ giấy này mới có thể bảo toàn tính mạng đấy."
Lục Giản thuận miệng hỏi: "Sao thế?"
Nam sinh này là bạn cùng phòng sát vách phòng của Lục Giản, cậu ta bị hỏi như vậy thì thở dài một hơi: "Còn không phải vì bạn gái của tôi sao, tối qua tôi chơi game quên đón cô ấy tan học. Hôm nay cô ấy đã mắng tôi cả một ngày, tôi vừa viết xong bản kiểm điểm hai nghìn chữ, bây giờ tôi phải nộp cho cô ấy , nếu không tối nay cô ấy sẽ không để yên cho tôi ngủ đâu, tôi khổ quá mà."
Nam sinh kia ngẩng đầu nhìn Lục Giản, vỗ vỗ vai anh: "Lục Thần bây giờ tôi rất hâm mộ cậu vẫn còn độc thân đấy, yêu đương con mẹ nó quá phiền phức, có bạn gái thì có cái gì tốt chứ. Thôi không nói nữa, tôi sắp không kịp nữa rồi..."
Bóng dáng của nam sinh kia biến mất ở phía cuối hành lang.
Lục Giản tiếp tục đi về phía phòng của mình, anh đứng trước cửa phòng, một lúc lâu vẫn chưa mở cửa đi vào.
Anh quay đầu, nhìn cảnh đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-dung-so-anh/999066/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.