Chu Yến và Trương Xuân Phàm đợi rất lâu cũng không thấy Tưởng Nam Khanh quay về, Trương Xuân Phàm quá khát nước, đang định đứng lên tìm cô ấy, liền thấy từ xa Mục Lăng Thành và Tưởng Nam Khanh đang sóng vai đi tới, trên tay Mục Lăng Thành cầm ba cốc nước.
Trương Xuân Phàm kích động đến nỗi tim cũng sắp bay ra ngoài, lắc lắc tay Chu Yến: “Cậu mau nhìn, mau nhìn kìa, Mục Lăng Thành lấy nước giúp chúng ta!”
Chu Yến ngồi trên đất, ôm lấy gương mặt gầy gò của mình: “Người ta cầm giúp Nam Khanh.”
Trương Xuân Phàm vẫn hài lòng như trước: “Đều như nhau mà.”
Đang nói thì Mục Lăng Thành đã bước tới, Trương Xuân Phàm vui vẻ vẫy tay: “Xin chào học trưởng!”
Mục Lăng Thành lễ phép gật đầu với Trương Xuân Phàm và Chu Yến: “Xin chào, lần trước ở bữa tiệc tối đón sinh viên khá vội vàng, hôm nào tôi mời mọi người ăn cơm.”
Chu Yến nghe xong ngượng ngùng từ chối: “Không…”
Cô còn chưa kịp nói xong đã bị Trương Xuân Phàm cắt ngang: “Được ạ, được ạ, bọn mình lúc nào cũng rảnh, không biết khi nào học trưởng có thời gian.”
Chu Yến: “…”
Mục Lăng Thành nhìn Tưởng Nam Khanh cười: “Em cảm thấy thế nào? Đúng lúc bạn cùng phong của anh nói muốn gặp em, hay là chờ các em kết thúc kỳ huấn luyện quân sự, hai phòng ký túc chúng ta cùng nhau tụ tập?”
Tưởng Nam Khanh: “…”
Mời nhiều người như vậy, Mục Lăng Thành có tiền sao?
Dù sao cô cũng không có tiền mời nhiều người như vậy ăn cơm đâu.
Cô rất nghèo, còn đang định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-dung-nhao/541939/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.