Bị Tưởng Nam Khanh từ chối, tâm tình Quách Mậu Tuyết liền trở nên buồn chán.
Lúc còn nhỏ, Quách Mậu Tuyết không có bạn, ở trường nghe họ bàn nhau đi chơi, trong lòng vô cùng hâm mộ. Hôm nay đích thân đến tận phòng tìm Tưởng Nam Khanh, đã là mặt dày mày dạn lắm rồi. Không nghĩ tới bản thân vậy mà bị từ chối, làm cô ấy tủi thân muốn chết.
Đã lâu rồi cô không đối đầu với Tưởng Nam Khanh, cũng không gây thù chuốc oán gì mà?
Quách Mậu Tuyết nằm sấp trên chiếc giường lớn mềm mại của mình, khẽ thở dài, giống như đầu cá ướp muối.
Lúc này, Tề Duy Duy đột nhiên gửi tin nhắn tới: 【Mình cùng Khúc Kỳ và Nam Khanh nghỉ lễ sẽ đến thành phố Du chơi, cậu có đi cùng không?】
Quách Mậu Tuyết hai mắt tỏa sáng, nhanh chóng cho gọi điện thoại Tề Duy Duy: “Này, bây giờ cậu rảnh không, mình mời cậu uống cà phê… Được, lát nữa gặp.”
____
Quán cà phê
Tề Duy Duy kinh ngạc mà vỗ bàn: “Hóa ra cậu thực sự là chị em của Tưởng Nam Khanh. Mình đã bảo mà, đời này làm gì có chuyện có hai người giống nhau như vậy, chắc chắn là có chung gen!”
Giọng cô ấy quá lớn, Quách Mậu Tuyết sợ tới mức nhìn bốn phía, sau đó giữ ống tay áo của cô ấy: “Cậu nói nhỏ thôi, mọi người đều đang nhìn chúng ta kìa.”
Tề Duy Duy hoàn hồn, cúi đầu uống cà phê che giấu sự lúng túng.
“Đúng rồi, cậu là chị gái cậu ấy, sao cậu ấy lại không chịu đưa cậu đến thành phố Du nhỉ?”
Quách Mậu Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-dung-nhao/264989/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.