Editor: Chanh
Cô vặn nắp chai, trả lại cho anh.
Đôi mắt to tròn của cô khẽ đảo qua đảo lại, bỗng nhiên đề nghị: "Anh, chơi tàu lượn rất kích thích, vừa nãy anh chưa có dịp trải nghiệm, hay là bây giờ chúng ta chơi lại một lần nữa đi?"
Thân thể Cố Tần hơi cứng lại một chút, nhìn cô: "Không phải em vừa chơi hay sao."
"Nhưng chưa đủ nghiền mà ~" Đáy mắt cô tràn đầy sự chưa thỏa mãn, "Em còn muốn chơi thêm lần nữa."
Cố Tần đem chai nước trong tay ném về phía thùng rác xa xa, chai nước vững vàng đáp vào trong thùng.
Lại quét mắt nhìn qua đống đường ray xoắn lấy nhau, nói: "Đều chơi qua một lần rồi, em đổi trò khác đi."
Mục Sở lắc lắc tay anh, giọng điệu mang theo sự thương lượng: "Chơi thêm một lần nữa thôi mà, được không anh?"
Cố Tần trầm mặc trong giây lát, cất giọng nhàn nhạt: "... Không phải em khát nước sao, bây giờ uống xong rồi, chúng ta đi mua nước trước."
Bỗng chốc Mục Sở cười ra tiếng, "Anh Tu Văn nói anh sợ chơi mấy trò mạo hiểm này, xem ra là thật rồi nha! ~"
Cố Tần: "..."
Mục Sở đột nhiên rất đắc ý: "Em biết được bí mật lớn như vậy, có được xem là uy hiếp anh thành công không?"
Cố Tần nhìn qua bộ dáng tươi cười của cô, trầm mặc không nói gì.
Chỉ là trong lòng lặng lẽ bổ sung thêm một câu: Bé ngốc, chính em mới là sự uy hiếp lớn nhất đối với anh.
Anh nhàn nhạt cười một tiếng, xách cổ áo cô kéo về phía trước: "Đi mua nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-dung-chay/1307776/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.