Editor: Chanh
Cố gia và Mục gia đều ở cùng một khu biệt thự, có dòng suối nhỏ xinh nhẹ nhàng uốn lượn chảy qua, nếu đi dọc theo con suối thì rất gần, nhưng nếu đi xe theo đường đại lộ thì ngược lại, hơi xa một chút.
Hôm nay là thứ bảy, xe cộ trên đường đi lại tấp nập, vừa đi vừa nghỉ, tốc độ so với rùa còn chậm hơn.
Mục Sở ngồi ở ghế phụ, qua cửa kính nhìn thấy đoàn xe nườm nượp phía trước, thở dài: "Lái xe phiền phức vậy đấy, đi bộ còn nhanh hơn."
Đuôi lông mày Cố Tần khẽ nâng, khóe môi cong nhẹ, quét mắt nhìn tình hình bên ngoài, cười nhạo nói: "Em thử đi bộ mười phút dưới trời nắng 35℃ xem, đem em nướng chín thành cá rán là cái chắc."
??
"Sao lại là cá rán?"
"Ngoài cháy trong mềm."
"..."
Phía trước vẫn đang kẹt xe, Mục Sở ngồi trong xe mãi cũng chán, dần dần mất hết kiên nhẫn, cảm thán một câu: "Hôm nay anh lái xe này quả thực có chút phung phí của trời."
Nhìn thời gian xem, đã hơn bốn mươi phút rồi mà vẫn chưa tới cửa biệt thự Cố gia.
Phong cách gì chứ!
Đi bộ còn hơn!
Buổi sáng cô vừa uống một cốc nước mật ong, hậu quả là lúc này bỗng dưng muốn... tiểu.
Ngó quanh bốn phía một chút, cô nhìn thấy nhà vệ sinh công cộng ở phía trước, đợi Cố Tần dừng xe, chạy một mạch.
Giải quyết xong nỗi buồn, lúc cô đứng dậy, mắt khẽ nhìn qua, tình huống có vẻ không ổn lắm.
Lại ngồi xổm xuống.
Miệng thím Trương cũng quạ ghê, lúc sáng mới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-dung-chay/1307762/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.