Edit: Cẩm Anh
Beta: Beelaborious
Tại sao cậu ta lại ở đây?
Lật lại video phía sau, hầu như mỗi một đoạn đều có bóng dáng của cậu.
Cậu ngồi ở hàng ghế thứ hai của sân thể dục, gần như cả buổi chiều.
Bây giờ cậu ta vẫn còn ở đó?
“Cậu ăn trước đi, tớ có chút việc.” Tống Xu cầm túi xách trên ghế vội vàng lao ra khỏi căng tin.
“Này cậu…” Cô không nghe thấy nửa sau lời nói của Trình Duyệt
Trời đã tối.
Còn chưa đến thời gian sân thể dục sáng đèn, toàn bộ không gian tối đen như mực, cộng thêm gió mùa đông gào thét, không khí có chút dọa người.
Trên khán đài trống rỗng, nửa bóng người cũng không có.
Tống Xu sợ mình bỏ sót qua, mò mẫm tìm qua lại ba lần mới xác định, thật sự không có người, Thiệu Khôn không ở đây
“Thằng nhóc này…”, Tống Xu lẩm bẩm, xoay người chuẩn bị rời đi.
Điện thoại di động đổ chuông.
Vẫn là một con số xa lạ.
“Xin chào?”
“Cậu đang tìm tôi sao?”
“Thiệu Khôn?”
“Xoay người lại, tôi ở phía sau cô.”
Gần như đồng thời, tất cả các đèn trên sân chơi được thắp sáng.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người cho tới bây giờ chưa từng nhìn nhau rõ ràng như vậy.
Tống Xu cười, “Thằng nhóc thối, cậu không về nhà, chạy đến trường chúng tôi làm gì?”
“Tôi xin lỗi.” Thiệu Khôn hướng cô xin lỗi, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm cô, gằn từng chữ, ngữ khí vô cùng chân thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-co/2433985/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.