(*gia trưởng: người đứng đầu trong nhà)
Tạ Trì mờ mịt, 'bất động thanh sắc*' di chuyển camera, bọn chúng đứng cách mình cũng xa, chắc là không quay trúng đâu nhỉ?
(*bất động thanh sắc: mặt không một biểu tình, không chút biến sắc)
Sau đó, trong phòng live stream:
'Aaaaaaaaaaa, thứ đó là cái quái gì vậy! Đứa bé đó bị sao thế! Đôi mắt nó đang chảy máu!'
'Thứ đó thứ đó, các ngươi xem! Còn nói nó không phải là quỷ? Ta không tin!'
'Do...do hoá trang đi...Chịu đầu tư diễn viên ghê'
'Ta là bác sĩ, mấy thứ khác không nhắc đến, còn máu..hẳn là thật...'
'Nói cách khác, rốt cuộc streamer của chúng ta sắp bị 'vả mặt*?'
(*vả mặt: hành động và lời nói trái ngược nhau, lời nói khác thực tế khác)
Tạ Trì đang rất không vui, thật sự bực mình, nàng híp mắt, suy xét trong chốc lát. Đột nhiên, nàng giả vờ té rồi tuột tay làm rớt camera: "Ai da! Rơi mất camera rồi, chờ một lát, chờ một lát".
Sau khi tắt cam, Tạ Trì xắn tay áo, vừa tiến đến vừa hỏi: "Trưởng bối của ngươi là ai? Không báo với ngươi rằng chỗ này đã có người tiếp nhận nhiệm vụ rồi sao? Bây giờ đứng sang một bên đi, đừng có làm phiền ta."
Tên thanh niên: ?
Hắn trơ mắt nhìn trên người Tạ Văn Thanh xuất hiện một làn âm khí, dày đặc đến mức khiến ai ai cũng đều run sợ. Ngay sau đó, hắc khí bay tới trên người Tạ Trì, dáng vẻ không khác gì bảo kê, bảo vệ xung quanh Tạ Trì.
Tiếp đến, Tạ Trì hùng hùng hổ hổ bước đến trước mặt mấy tên tiểu quỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-cai-nay-khong-the-an/953968/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.