Tạ Trì có chút cạn lời.
Trọng điểm là sau khi nghe Tạ Văn Thanh kể chuyện xong, nàng chỉ lưu ý hai vấn đề: một là Lưu Thiếu Vũ không hề biết bản thân gặp phải quỷ đập tường. Hai là bóng người mà Tạ Văn Thanh nhìn thấy vào đêm khuya.
Hiện tại, lại có quỷ nói cho nàng, quỷ đập tường đều do hắn gây ra, không hề liên quan đến vấn đề thứ hai. Tạ Trì... Tạ Trì như nghẹn ngay cổ vậy.
Tên quỷ trọc đầu còn cố tình ở đó tức giận lải nhải: "Ta rất bực! Thời bây giờ, điều kiện sinh hoạt tốt như vậy. Còn thời của chúng ta, rất nhiều đứa trẻ muốn đi học còn không được vì thiếu thốn vật chất. Khiến bọn chúng phải chọn việc đi làm công hoặc ở nhà làm việc, phụ giúp người thân. Ta đã ghé qua từng hộ gia đình, chỉ hi vọng những đứa trẻ yêu học tập đó có cơ hội được cắp sách đến trường. Sau này, có tri thức rồi, dù cho không thể làm ông này bà kia, nhưng vẫn còn nhiều con đường tốt hơn để đi. Ở thời đại này, điều kiện sinh hoạt ngày một tốt hơn, đa số những người sống ở đây đều không thiếu tiền cho con đi học, kết quả bọn chúng lại đang làm gì? Hơn nửa đêm, trèo tường ra ngoài chơi net, không quản xa hay gần. Trong việc học tập phải biết tự giác, ta thấy bọn chúng đều có khả năng đậu trường điểm a".
Hắn vừa nói vừa lau huyết lệ: "Ta không có hi vọng nào khác ngoài việc mong bọn chúng có thể thành tài hơn..."
Tạ Trì bảo: "Ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-cai-nay-khong-the-an/953963/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.