Bọn họ lập tức phóng tới, xốc nắp quan tài lên. Kết quả đâu? Bên trong hoàn toàn trống rỗng. Ngoài những cây đinh màu đen ra, đều không có bất cứ thứ gì nữa. Kể cả Tạ Trì cùng thi thể của nữ nhân kia, tựa như bốc hơi vậy.
Về phía Tạ Trì cùng nữ quỷ, cả hai rơi xuống một nơi tối đen như mực. Nhưng vừa chạm đất, đèn dầu đột nhiên sáng lên.
Tạ Trì còn chưa kịp hoàn hồn để đẩy nữ quỷ ra, nắm đã đẩy nàng ra trước khiến mông nữ quỷ lăn mấy vòng trên mặt đất: "Ai daaaa! Đau quá nha...."
Tạ Trì ôm nắm đứng dậy, không hề nể mặt nàng bảo: "Ngươi là thi thể, thi thể mà cũng biết đau?"
Nữ quỷ tức trợn mắt: "Ngươi không biết thương hương tiếc ngọc sao? Nữ nhân là để thương yêu chiều chuộng a!"
Tạ Trì nghiêng nghiêng đầu, đáp: "Nhưng mà, ngươi không phải là nữ nhân, ngươi là nữ quỷ".
Nữ quỷ:!!!
"Ngươi không thể nào thẳng nam hơn một chút được sao?"
"Ta không phải thẳng nam, ta là nữ nhân".
Nữ quỷ càng tức, trợn tròn mắt: "Dẹp dẹp dẹp, ta hiểu rồi, ta hiểu rồi. Ế suốt đời, ế mãn kiếp. Đi thôi, đi làm chính sự".
Tạ Trì đứng dậy, bắt đầu quan sát xung quanh, một cái ao to nằm ở chính giữa liền đập vào mắt nàng. Bên trong chứa đầy nước, màu sắc trắng bệch song vẫn có thể nhìn rõ được dưới đáy.
Tạ Trì bước đến gần ao, nhìn thẳng xuống, xương cốt rải rác khắp nơi. Có lẽ bị ngâm trong nước quá lâu, dẫn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-cai-nay-khong-the-an/3559302/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.