"Nhanh chân thật, sợ ta nhốt nàng lại sao?" Tạ Trì cảm thấy bản thân thật vô tội, tuy nàng cũng có nghĩ đến chuyện đó nhưng nếu nữ quỷ thành thật khai báo, Tạ Trì sẽ nương tay a.
Nàng nhặt bức tượng đất lên, phát hiện bức tượng đã khôi phục trạng thái vô tri, ắt hẳn đã cao chạy xa bay rồi.
Bỏ đi, ngủ tiếp thôi.
Tạ Trì ngáp một hơi, nằm lên giường.
Nắm chầm chậm vươn đôi tay, đắp chăn cho Tạ Trì, một người một quỷ dần dần chìm vào giấc ngủ.
Qua ngày mai, sư điệt hoảng hốt: "Cái gì? Đêm qua xuất hiện một con nữ quỷ trong phòng? Khi nào a? Sao ta lại không biết gì hết? Sau đó thế nào?"
Tạ Trì tóm tắt sơ lược tình huống hôm qua, sư điệt mờ mịt đáp: "Ta hoàn toàn không cảm nhận được chuyện gì luôn........."
"Chắc do ngươi ngủ say quá đi". Tạ Trì an ủi hắn, sư điệt vẫn cảm thấy day dứt, khó chịu nói: "Không thể nào a, bình thường ta ngủ đâu có sâu như vậy".
Dường như hắn đã chịu đả kích rất lớn, vẫn đứng ở một chỗ lẩm bẩm tự trách.
Sắp đến trưa, Tạ Trì tập hợp những người khác lại cùng nhau, chuẩn bị khởi hành. Bọn họ cũng không phải đi trộm mộ nên không cần phải đi vào ban đêm a. Ngược lại, đi vào giữa trưa như thế này thì càng tốt, dồi dào dương khí.
Mỗi người mang theo một đống đồ, nào là lá bùa, pháp khí, bla bla bla. Chỉ riêng Tạ Trì đơn giản nhất, đeo một thanh kiếm sau lưng, xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-cai-nay-khong-the-an/3559300/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.