Lăng Khiên chỉ nghỉ ngơi không tới nửa tiếng, thư ký của anhđã gọi điện thoại hỏi rằng hội nghị lúc ba rưỡi có hủy bỏ hay không. Đồng Yênnghe được anh trả lời là không cần.
“Anh không ngủ sao?” Cô nhìn anh nhẹ nhàng hỏi, đôi mắt totrong trẻo tràn ngậyp đau lòng.
Lăng Khiên chống trán mình lên trán cô, trong mắt nồng đậm ýcười, anh không có gật đầu cũng chẳng lắc đầu, chỉ nhìn cô như vậy cho đến ý mácô hiện lên màu hồng nhạt mới nhẹ cười cười, vỗ vỗ mông cô, chỉ chỉ vào giásách trong lòng: “Em ngoan ngoãn đọc sách chờ đến khi anh quay lại nhé.”
Cô đứng lên gật đầu, thấy anh vỗ vỗ vai hai cái thì đưa tayđặt ở vai anh khẽ xoa, nhẹ véo.
Lăng Khiên hơi sửng sốt một chút, sau đó nhắm mắt cúi đầumím môi không nói gì, khóe miệng giương lên độ cong nho nhỏ, bên tai nhàn nhạt ửngđỏ. Cảm nhận bàn tay nhỏ bé mà mềm mại của cô lúc mạnh lúc yếu xoa bóp gáymình, một trận cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân anh, dẫn tớicơ thể anh dần dần căng thẳng.
Mấy phút sau, anh mở mắt kéo hai tai cô xuống, quay đầu mỉmcười nhìn chăm chăm vào hai má đỏ ửng của cô, cầm bàn tay cô lên miệng hôn mộtchút, đứng dậy ôm cô rồi nói: “Anh đi họp đây.”
Đồng Yên gật đầu, khẽ căn môi không dám nhìn thẳng vào mắtanh, sợ rằng mình sẽ chết chìm khi ánh mắt anh tràn đầy nhu tình. Cho đến khiâm thanh đóng cửa vang lên, cô mới ngẩng đầu nhìn. Trên mặt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-anh-yeu-em/2254789/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.