Trở lại phòng ngủ, Lăng Khiên cầm lấy quần áo sạch bước vàonhà tắm. Đồng Yên ngồi trên thảm lật xem tạp chí. Tất cả đều là tạp chí về sănthú, cô xem cũng không hiểu lắm nhưng suy nghĩ nhiều một chút thì sau này haingười dễ dàng câu thông.
Lăng Khiên đợi Đồng Yên rửa mặt rồi đi xuống lầu. Lý Duệcùng với Tư Triết đã chuẩn bị sạch sẽ chiến lợi phậm vừa mang về lúc chiều,đang loay hoay làm giá nướng. Đồng Yên nhìn một con thỏ hoang ở trên thanh sắcthì trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, không suy nghĩ gì đi tới trốn phía sauLăng Khiên (Vi: Chị này đúng là ngây thơ trong sáng. Thỏ mà cũng sợ ~_~).
Anh ôm lấy bả vai cô cười nói: “Đừng sợ. Nó sẽ không ăn em,lát nữa chúng ta ăn nó.”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt tràn đầy thương hại: “Thậtđáng thương.”
Lăng Khiên khụt khịt mũi cười khẽ: “Đây chỉ đơn giản là kiếmthức ăn duy trì sự sống thôi mà. Em đừng suy nghĩ gì nhiều.”
Cô gật đầu, không dám nhìn nữa chỉ có thể thương hại con thỏthôi.
Lò nướng đã chuẩn bị xong, trời căn bản cũng đã tối rồi, LýDuệ thuần thục nổi lửa, mang giá tử tới, mấy người ngồi vây quanh trước nhà gỗ,nghe tiếng kêu của lửa cháy lép bép, hưởng thụ thêm cả ánh trăng sáng tronglành mát mẻ, ngửi lấy từng đợt mùi thơm của thịt nướng, trên mặt mỗi người vừalà hưởng thụ vừa thần thái thích ý, bao gồm cả Đồng Yên vừa bị dọa cho sợ hãi.(Vi: E hèm, đúng là ăn ngon thì quên tất cả)
Lăng Khiên ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-anh-yeu-em/2254787/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.