Lăng Khiên trước khi ra cửa uống thêm một cốc nước nóng lớn,Lục Tư Triết đưa cho anh hai viên thuốc hạ sốt, Lăng Khiên cầm thuốc nhìn mộtcái rồi vứt qua một bên, Tư Triết nổi giận, túm lấy tay anh nói: “Cậu làm gì thếhả? Sốt cao như vậy mà sao lại không chịu uống thuốc?”
Lăng Khiên đã suy yếu đến cực điểm, quay đầu nhìn bạn, mệt mỏinói: “Dạ dày rất đau, uống vào lát nữa còn khổ sở hơn. Đi thôi, không chết đượcđâu.”
Lục Tư Triết nhìn anh một cái, cầm lấy cốc nước nóng đặt lênbàn rồi mới theo bạn đi ra cửa. Lúc chờ thang máy, Lăng Khiên phải dựa lưng vàotường đứng mới vững, hai tay khoang trước ngực, đầu cúi thấp không nhìn được vẻmặt ra sao, nhưng mồi hôi lạnh từ trán không ngừng chảy xuống, nhìn là nhận thấyngay bây giờ anh nhất định khó chịu muốn chết.
Lúc bước vào thang máy, Lục Tư Triết đỡ Lăng Khiên bước vàonhưng bị anh gạt tay ra.
Lục Tư Triết nhìn bóng lưng cố thẳng của bạn mà lầm bầm: “Cậykhỏe.”
Vừa lên xe, Lăng Khiên mở cửa xe ngồi xuống một bên, sau đólưng dựa vào ghế đã hạ xuống thấp hơn nằm nghỉ. Khi xe đi với tốc độ cao hơn, LụcTư Triết thỉnh thoảng quay đầu ra nhìn Lăng Khiên, thấy sắc mặt anh ngày càngtrắng thì không khỏi lo lắng, sau đó giảm tốc độ để xe chạy chậm hơn, chưa đầymấy phút đã nghe thấy giọng Lăng Khiên khàn khàn mà vô lực vang lên: “Tình hìnhgiao thông không tốt à?”
Lục Tư Triết quay đầu, nhìn thấy bạn vẫn nhắm mắt, đáp mộtcâu: “Không phải.”
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-anh-yeu-em/2254762/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.