Hai giờ sáng, Đồng Yên ôm chăn ngồi ở đầu giường, tron taynắm chặt điện thoại, hốc mắt hồng hồng.
Mười một giờ đêm, cô vẫn không nhận được tin nhắn của LăngKhiên nên nhịn không được gọi điện cho anh, lại không nghĩ rằng điện thoại vừamới vang lên một tiếng thì bị ngắt. Cô lúc ấy sững sờ, ngây người một lúc mới kịpphản ứng, trong lòng cảm thấy có chút ủy khuất, nhưng lại không nghĩ nhiều, chỉnghĩ là anh hiện giờ không tiện nghe điện thoại thôi. Cho đến nửa tiếng sau côlại gọi cho anh một lần nữa phát hiện ra anh đã tắt máy, nước mắt của cô cũngkhông thể kiềm chế được nữa.
Bởi vì Lăng Khiên đã quá cưng chiều cô cho nên cô cảm giácthấy mình càng ngày càng yếu ớt, lại không chịu được nửa điểm ủy khuất nên nằmtrên giường cô trằn trọc mãi không ngủ được. Nhưng cô cũng không gọi điện choanh nữa, chẳng qua chỉ lẳng lặng nhìn di động đến ngẩn người, càng nhìn lâucàng cảm thấy khổ sở.
Lăng Khiên đang phóng xe thật nhanh trên đường cao tốc, kimđồng hồ đã chỉ đến 200km/h, vẻ mặt anh cực kỳ mệt mỏi nhưng khóe miệng vẫn nhẹnhàng cong lên. Anh không nhận điện thoại của Đồng Yên, anh cảm thấy một cuộcđiện thoại không thể nào thỏa mãn được nỗi nhớ của anh nữa. Anh muốn gặp cô,lúc gặp Lục Tư Triết anh đã có đối sách trong lòng rồi, hiện giờ trong đầu anhchỉ có một ý niệm duy nhất là gặp cô.
Ở trên thương trường tranh đấu nhiều năm, loại tâm tình nàyđã sớm bị anh vứt bỏ lâu rồi, anh đã quen tâm tư kín đáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-anh-yeu-em/2254748/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.