Lâm Nguyệt Hoa chấm một chút rượu thuốc bôi lên mặt Mạnh Việt, tiện thể bôi luôn cả cục u nhỏ chưa hết sưng trên trán, xong xuôi mới cho cậu lên lầu.
Mạnh Việt đóng cửa lại rồi ngồi trên giường gọi điện cho Khúc Bình Thanh.
"Bé con." Đầu bên kia nhanh chóng có âm thanh truyền đến.
"Là tôi." Mạnh Việt cứ cảm thấy trong lòng trống rỗng, ngồi nửa ngày chẳng biết nên nói gì: "Cảm ơn anh."
"Cảm ơn trước mặt tôi mới nhận." Khúc Bình Thanh hừ một tiếng.
"Sao cơ?"
"Tôi chờ em dưới lầu lâu lắm rồi đấy."
Lúc Mạnh Việt chạy xuống còn suýt vấp ngã, ngay cả dép đi trong nhà cũng chưa kịp thay đã lao thẳng đến phía đối diện cửa nhà, một chiếc ô tô đậu ở ngã tư khu dân cư bấm còi, cậu nghe thấy lại chạy vọt sang đằng bên ấy, đứng phía trước xe, xuyên qua lớp kính thấy rõ người bên trong, tim Mạnh Việt đập bình bịch.
Khúc Bình Thanh mở cửa, ra hiệu bảo cậu ngồi bên ghế phụ: "Lên xe."
Do chạy nhanh quá, trán Mạnh Việt đổ mồ hôi, còn hơi thở dốc, cậu chầm chậm bước qua: "Anh đến lâu chưa?"
Trời nắng chang chang, cậu đứng yên dưới ánh mặt trời nóng rực, Khúc Bình Thanh sốt ruột vươn tay kéo người vào, một tay đỡ mông một tay ôm eo nhấc cậu lên người mình, Mạnh Việt sợ ngã ôm chặt cổ hắn, tiếng cửa xe đóng cái rầm, trong nháy mắt cậu đã dạng chân ngồi trên đùi Khúc Bình Thanh, mặt đối mặt, khoảng cách cực gần.
Gió điều hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-y-muon/2443007/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.