Ăn cơm xong Cố Tuấn Đảo đi ngay.
Thi Hòe ôm má dựa vào lan can ban công, nhìn chiếc xe hơi sang trọng màu đen của người đàn ông lái ra khỏi gara.
Hôm nay Cố Tuấn Đảo rất an phận, cũng không làm gì vượt quá giới hạn với cậu. Có lẽ cậu quấn quýt Cố Tuấn Tri đã làm lương tâm đối phương thức tỉnh, nhận ra cướp bạn trai của em mình là một điều cực kỳ vô đạo đức nên dừng cương trước bờ vực, quay đầu là bờ, từ nay nghiêm chỉnh làm anh chồng của cậu chứ không dây dưa với cậu nữa.
Nhưng chẳng hiểu sao cậu lại hơi thất vọng.
Thi Hòe liếm đôi môi khô khốc rồi đưa tay xoa cổ mình, cảm thấy vùng da bị liếm vẫn còn hơi nóng.
Đương nhiên tâm hồn cậu chung thủy với Cố Tuấn Tri, nhưng điều đó vẫn không thay đổi được bản tính hạ lưu của cậu. Về nguyên tắc cậu tuyệt đối sẽ không nảy sinh tình cảm gì với Cố Tuấn Đảo, nhưng khi hồi tưởng lại lúc họ ở chung, cậu chợt cảm thấy đối phương khá gợi cảm.
Cậu có thể nhìn ra dáng người Cố Tuấn Đảo không hề thua kém Cố Tuấn Tri, mặc đồ bình thường mà cứ như hàng hiệu.
Chân dài, thân hình cao lớn, cánh tay có mấy hình xăm màu đen cực kỳ rắn chắc, khi gồng lên chắc sẽ nổi gân xanh, chưa biết chừng sờ vào sẽ cứng như đá.
Bàn tay người đàn ông cũng rất to, nhất định sẽ đè cậu xuống dễ như bỡn rồi bóp eo cậu bầm tím, từ từ tiến vào thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-y-muon-w-tong-tinh/3605167/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.